44-Luyện Ngục: Nơi Chúng Ta Sẽ Đến
Cách đây khoảng vài năm một đứa con dâu của tôi có gửi cho tôi một dĩa CD lần hạt Mân Côi để tôi nghe khi ở trên xe, vừa để cho đỡ buồn lại vừa thông công với những lời kinh đọc trong dĩa.
Trong CD này hai giọng một nam và một nữ lần hạt hai trăm kinh Kính mừng, suy gẫm về các sự Sáng, vui,Tthương, Mừng. Trong câu than Fatima đọc sau mỗi chục kinh họ đổi mấy chữ “lửa hỏa ngục” bằng “lửa luyện ngục”. Họ đọc “Lạy Chúa Giêsu xin tha tội cho chúng con. Xin cứu chúng con khỏi lủa luyện ngục. Xin đem các linh hồn lên Thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn”. Dĩa CD này tôi chỉ nghe một lần rồi bỏ vì thấy việc sửa đổi lời kinh như vậy là không hợp lý.
Người công giáo nào cũng được giảng dạy để biết rằng linh hồn sau khi lìa khỏi xác sẽ đến một trong ba nơi: thiên đàng, hỏa ngục hay là vào lửa luyên tội. Khi xin cho khỏi vào luyện ngục thì chỉ còn hai nơi là thiên đàng và hỏa ngục. Chẳng lẽ lại muốn xuống hỏa ngục? Còn nếu xin cho được lên thẳng thiên đàng thì qủa là “không biết lượng sức mình”, một đòi hỏi không phải là qúa đáng hay sao?
Thiết nghĩ ngoại trừ trường hợp Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa được Chúa cho lên thiên đàng cả hồn lẫn xác hay là những trường hợp đặc biệt được Chúa ân thưởng cho lên thẳng thiên đàng như trường hợp của người trộm lành cùng bị đóng đinh với Chúa Giêsu trên núi Sọ hay là những trường hợp khác được Chúa thưởng công đặc biệt . Còn loài người cho dù có được coi là thánh thiện đến đâu thì so với sự tốt lành và toàn thiện của Thiên Chúa cũng chỉ là con số không. Làm sao mà xứng đáng đến gần Chúa, làm sao mà dám diện kiến với Thiên Chúa khi chưa được thanh tẩy cho tinh tuyền?
Được vào luyện ngục đã là may phước lắm rồi. Là vì những linh hồn ở luyện ngục biết rõ được một điều là họ chắc chắn sẽ được cứu rỗi. Những linh hồn này chỉ phải ở luyện ngục cho đến một ngày nào đó sau khi thanh luyện để trở nên tinh tuyền thì Chúa sẽ cho lên thiên đàng.
Những ai đã trải qua thủ tục phỏng vấn để được xuất ngoại sẽ dễ dàng hiểu được tâm trạng của những linh hồn ở luyện ngục. Sau giai đoạn phỏng vấn và được chấp thuận thì việc xuất ngoại chỉ còn là vấn đề thời gian. Tuy có những người phải chờ đợi nhưng là sự chờ đợi trong hy vọng cho nên tất cả những người sửa soạn để xuất ngoại đều vui tươi hớn hở chờ ngày lên đường chứ không ai buồn rầu chán nản.
Đã có không ít những điều đọc được trong sách vở hoặc nghe được qua những lời giảng dạy có thể soi sáng phần nào để hiểu về vấn đề luyện ngục. Theo những ý kiến này thì các linh hồn ở luyện ngục tuy là phải chịu một hình phạt nhưng là loại “hình phạt tự nguyện”. Giống như một người được mời dự tiệc chẳng hạn. Tuy chẳng có ai bắt buộc nhưng bất cứ người nào trước khi đến bàn tiệc cũng muốn có thời gian tắm gọi cho sạch sẽ, cạo râu, chải tóc cho gọn gang và ăn mặc chỉnh tề thì mới thấy yên tâm đi dự tiệc. Cũng vậy các linh hồn ở luyện ngục tuy tội lỗi đã được tha nhưng vẫn còn tì vết và tự cảm thấy mình nhơ nhớp không xứng đáng đến trước mặt Chúa. Vì vậy tuy là phải chịu hình phạt cũng đau đớn lắm nhưng các linh hồn cũng mong muốn được thanh tẩy để trở nên tinh tuyền hầu xứng đáng được về với Chúa hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Tuy là một hình phạt tự nguyện và các linh hồn chịu hình phạt không kêu ca trách móc Thiên Chúa nhưng chắc chắn cũng mong muốn rút ngắn thời gian ở luyện ngục để sớm được về thiên đàng diện kiến nhan Thánh Chúa. Chính lòng khát khao được về cùng Chúa mà chưa được về là hình phạt ghê gớm đối với các linh hồn ở luyện ngục. Lấy thí dụ khi ta từ xa đang trên đường trở về nhà thì lòng nôn nao, nóng ruột chỉ mong mau đến nơi để được gặp mặt người thân.
***
Đã là con người thì ai cũng phải chết và cái chết có thể đến bất cứ lúc nào. Biết vậy nhưng ai cũng sợ chết. Người ta sợ đến nỗi không dám nói đến chữ “chết” mà thường nói tránh đi, gọi người chết là người qúa cố, qua đời … Trong các cáo phó hay phân ưu người Công giáo khi nói về người chết thường gọi là về nhà Cha trên Trời, được Chúa gọi ra khỏi thế gian…
Giáo lý Công giáo nói rõ chết không phải là hết mà là bắt đầu một cuộc sống mới, cuộc sống vĩnh cửu. Người Công giáo nào cũng được dạy và biết như vậy nhưng cũng vẫn sợ chết. Những người gìa cả, bệnh tật sợ chết chắc chắn không phải vì luyến tiếc cuộc sống trần thế nhưng chỉ vì không biết cuộc sống đời sau sẽ ra sao. Lỡ mà phải đẩy xuống hỏa ngục thì khốn nạn. Phải xuống hỏa ngục đời đời trầm luân qủa là điều khủng khiếp ai mà không run sợ. Tuy nhiên có cần phải qúa lo lắng, sợ hãi phải xuống hỏa ngục hay không?
Theo Kinh thánh thì chỉ có tội phạm đến Chúa Thánh Thần tức là tội khước từ Thiên Chúa là tội không được tha. Tội mà không được tha thì còn con đường xuống hỏa ngục. Những người tin theo Chúa thì không có chuyện khước từ Thiên Chúa cho nên sẽ không mắc vào tội không được tha và như thế có thể yên trí tránh được hỏa ngục vì tội này. Những tội khác nếu người phạm tội biết thực tâm thống hối xin Chúa thứ tha thì Thiên Chúa với lòng từ bi và nhân hậu Ngài sẽ không chấp tội. Như vậy những ai thực tâm theo Chúa, tuân giữ giới răn của Chúa, thực hành lời Chúa dạy, biết mở lòng ra vì bác ái, yêu thương, giúp đỡ kẻ hoạn nạn, bênh vực người cô thế …thì không đến nõi phải sa hỏa ngục. Mà đã không phải xuống hỏa ngục thì chỉ có con đường vào luyện ngục để thanh tẩy cho tinh tuyền trước khi được về thiên đàng hưởng phước với Chúa. Như vậy có thể nói luyện ngục là nơi đến của hầu hết những người tin và thực hành lời Chúa.
Thời gian ở luyện ngục tuy là thời gian thanh luyện cho đưọc tinh tuyền nhưng chắc chắn linh hồn nào cũng mong sớm rời khỏi luyện ngục. Nhưng thật đáng tiếc là họ không còn có thể làm được gì để tự giúp mình mà phải nhờ vào những thành phần khác. Theo tín điều “Các Thánh thông công” thì Hội Thánh Chúa gồm có ba thành phần hiệp thông với nhau rất chặt chẽ. Đó là thành phần khải hoàn tức là các Thánh ở trên trời, thành phần đau khổ tức là các linh hồn trong luyện ngục và thành phần còn đang chiến đấu tức là các tín hữu còn tại thế.
Các thánh ở trên Trời có thể cầu thay nguyện giúp các tín hữu còn tại thế và cho những linh hồn trong luyện ngục. Các tín hữu còn sống có thể cầu nguyện cho nhau và cầu cho các linh hồn trong luyện ngục. Nhưng chính các linh hồn trong luyện ngục thì không thể cầu nguyện cho mình để rút bớt thời gian phải xa cách Chúa. Họ chỉ còn trông chờ vào sự trợ giúp của các Thánh ở trên trời và vào chúng ta, những người còn đang sống.
Giáo hội dành riêng tháng 11 để tín hữu nhớ đến người đã khuất mà cầu nguyện cho họ. Chúng ta hãy nhớ đến trước hết là ông bà, cha mẹ, anh chị em, họ hàng, những ân nhân và bạn hữu của chúng ta. Có thể họ đang ở trong luyện ngục và đang trông chờ vào sự trợ giúp của chúng ta. Theo giáo lý Công giáo thì chúng ta có thể giúp đỡ họ bắng cách nhường lại cho họ những ơn Toàn xá đã được lãnh nhận, bằng lời cầu nguyện, bằng những việc hy sinh, hãm mình, ăn chay, tham dự thánh lễ và nhất là xin lễ cho họ.
Đừng bỏ rơi các linh hồn trong luyện ngục. Nay người mai ta. Một ngày nào đó chính chúng ta cũng sẽ như họ và cần đến sự cầu nguyện từ các thành phần khác. Khi đó nếu như họ đang được ở trên thiên đàng thì chắc chắn họ sẽ trả ơn cho chúng ta bằng lời cầu bầu cho chúng ta trước mặt Chúa.
Vermont Tháng Các Linh hồn 2010
Lại Thế Lãng
dongcong.net sưu tầm 31-10-2010
|