THI CA SUY NIỆM CHÚA NHẬT TUẦN 29 THƯỜNG NIÊN
Chúa Nhật 30 Thường Niên, Năm A-2014
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
**************
Đức ái
Chúa nhật 30 QN.A
(Xh 22, 21-27; 1Thess 1, 1c-10; Mt 22, 34-40).Người Kitô hữu phải luôn là người bước tới. Khi dừng chân là chúng ta đang tụt hậu và bị lỗi thời. Mọi sự trên trời, dưới đất đang di động và lòng người luôn đổi thay hướng tới. Cuộc sống sinh hoạt của con người trên thế giới không đồng đều như nhau. Sự khác biệt về gia cảnh giúp mọi người thể hiện lòng bác ái và nâng đỡ nhau trong đời sống. Ngày từ những buổi sơ khai, trong xã hội loài người đã có sự đối xử chênh lệch giữa kẻ giầu người nghèo, kẻ sướng người khổ và người làm chủ kẻ làm tôi. Tác giả sách Xuất Hành đã nói đến sự hỗ tương trong cuộc sống: Nếu ngươi cho người nghèo khó nào trong dân cùng định cư với ngươi mượn tiền, thì ngươi chớ hối thúc nó như kẻ đặt nợ ăn lãi quen làm và chớ bắt nó chịu lãi nặng (Xh 22, 24). Ngoài việc đối xử công bằng, con người cần có đức ái yêu thương chia sẻ với nhau. Vì trong cuộc sống của mỗi người có nhiều những éo le và sự cố khó lường. Người ta nói: Nghèo lại mắc cái eo. Đôi khi những sự khó xảy ra dồn dập, cái khó khăn này kéo theo cái khó khác, họa vô đơn chí là thế.
Đêm năm canh, ngày sáu khắc. Tạo Hóa đặt để sự liên đới giữa muôn vật trong thời gian và không gian. Đêm về mọi loài súc vật đồng hoang bắt đầu ra đi tìm kiếm của ăn. Khi ánh bình minh ló dạng, mọi loài thú vật rừng xanh lui vào hang hốc tìm nơi náu ẩn. Con người bắt đầu một ngày mới lo lao động kiếm sống. Trái đất vòng xoay đêm qua ngày tới, giúp mọi loài thụ tạo sinh sống hài hòa. Con người cũng tựa dựa vào khoảnh khắc thời gian để tập tành, lập công và đối nhân xử thế: Nếu ngươi nhận áo xống của người láng giềng cầm cố, ngươi hãy trả lại cho kẻ ấy trước khi mặt trời lặn (Xh 22, 25). Mặt trời lên hay mặt trời lặn là cách diễn tả bình dân của ngôn ngữ loài người. Với lý trí khôn ngoan hiểu biết, con người căn cứ vào sự di chuyển vòng xoay của mặt trời, mặt trăng và thời tiết để ấn định cuốn lịch tính đếm ngày giờ năm tháng. Dùng thời gian đo lường để con người tạo những hiệp định, giao kèo, khế ước, qui ước, hòa ước, giao ước hay thỏa thuận trao đổi của cải với nhau.
Ngày xưa, ngay trong những cộng đồng nho nhỏ đã có sự tín nhiệm nhau qua việc cầm cố và trao đổi để sinh lợi. Xã hội văn minh ngày nay, có rất nhiều nhìn thức kinh doanh kiếm lời qua việc cầm cố mượn nợ. Các chủ ngân hàng dùng việc vay mượn nợ hoặc cầm cố để kiếm lợi nhuận qua việc trả góp dần. Có thể trả nợ hàng tháng (mortgage) nhà cửa, xe cộ, tài sản hay trả nợ thẻ tín dụng. Còn có nhiều tiệm cầm đồ (Pawn hay pledge), nhận tiền thế chân trong một thời gian. Mọi thứ từ thượng vàng hạ cám, đều có thể mang đến tiệm cầm đồ để cầm cố kiếm tiền xài trước. Sự trao đổi hợp lệ có giấy chứng nhận và điều kiện trao trả đúng ngày tháng. Nếu quá thời gian qui định, chủ nhân món hàng có thể sẽ không nhận lại được món đồ đã đưa cầm cố. Ngoài ra, trong xóm làng, còn có kiểu mướn nóng (mượn nóng), người mượn phải chịu trả tiền lời cao hơn, có khi 20-30%. Đây là một cách cho vay nặng lãi kiếm lời dễ dàng của người đời. Là Kitô hữu, trong việc cầm cố, chúng ta cần đối xử với nhau khoan dung hơn, cần có sự công bằng và bác ái nữa.
Tạo Hóa yêu thương tất cả mọi loài thụ tạo, nhưng mức độ và cách diễn tả rất khác biệt. Qua việc nghiên cứu của khoa học, chúng ta có thể nhận biết phần nào sự bày tỏ tình cảm của các loài vật thấp kém tùy theo cấp bậc. Con người cao vượt trên mọi loài thụ tạo, bởi vì con người được tạo dựng do tình yêu và cho tình yêu. Vì có lý trí, tự do và tình cảm, nên con người có thể chọn lựa đối tượng yêu và thể hiện tình yêu một cách đặc thù. Bài phúc âm hôm nay, những người thông luật hỏi thử Chúa Giêsu: Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất (Mt 22, 36). Đã gọi là nhà thông luật thì đương nhiên họ phải hiểu được luật nào là trọng. Biết luật, hiểu luật và giữ luật mới là bước đầu, nhưng sống ý nghĩa thật của luật mới là điều quan trọng. Lề luật giúp người ta sống đạo với cái tâm chính thật. Luật lệ như cái khung, khuôn mẫu và dẫn đưa chúng ta vào đời sống tình yêu nội tâm. Chúa Giêsu muốn mọi người đi vào căn cốt của giới luật.
Trả lời câu hỏi của các nhà thông luật: Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: Người hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, hết lòng hết linh hồn và hết trí khôn ngươi (Mt 22, 37). Yêu mến Thiên Chúa toàn vẹn. Thiên Chúa là tình yêu tuyệt đối. Chúng ta tự vấn phải yêu mến Thiên Chúa thế nào khi chúng ta không thể hình dung, vì Thiên Chúa vô hình. Nhiều khi chúng ta chỉ mạnh miệng tuyên xưng và bày tỏ tình yêu qua ngôn ngữ và sự diễn tả bề ngoài, mà tấm lòng thì rỗng tuếch. Chúng ta có thực sự yêu mến Thiên Chúa không? Nhớ câu tuyện khi người ta bắt bẻ Chúa về việc giữ truyền thống rửa tay trước khi ăn, Chúa đã trả lời: Ngôn sứ Isaia thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết: Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta (Mk 7, 6).
Yêu mến Thiên Chúa phải đi đôi với sự yêu mến tha nhân. Chúa Giêsu liên kết hai giới răn với nhau: Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy là: Người hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi (Mt 22, 39). Yêu thương kẻ khác thật sự không dễ chút nào. Là con người, tuy rằng chúng ta cùng chủng loại. Nhưng chúng ta có quá nhiều sự khác biệt giữa nhau. Sự khác biệt về dòng giống, chủng tộc, tôn giáo, ngôn ngữ, mầu da, văn hóa, ý thức hệ … Làm sao chúng ta có thể nói yêu thương những người chúng ta chưa bao giờ gặp, không biết thân phận gia cảnh của họ và yêu cả những kẻ thù địch? Yêu thương kẻ khác như chính mình là một thách đố về đức ái vô giới hạn. Chúng ta phải cố gắng tiến tới không ngừng. Tình yêu tha nhân như bơi lội trong biển tình, chúng ta chẳng bao giờ yêu cho thỏa và không bao giờ có thể đáp ứng tròn đầy. Chúng ta thể hiện tình yêu tha nhân bằng tình yêu của Chúa Kitô là luôn tôn trọng, chia sẻ, từ bi, khoan dung, tha thứ cho những người chúng ta gặp gỡ và ước muốn điều lành cho hết mọi người.
Nhà truyền giáo sống tại New Guinea kể câu truyện. Một ông già mới tòng giáo, thường mỗi ngày đến bệnh viện để đọc phúc âm cho các bệnh nhân nghe. Vào một ngày kia, ông không thể đọc được nữa. Bác sĩ đã khám mắt và khám phá ra rằng tình trạng mắt của ông rất tồi tệ và rất có thể sẽ bị mù trong vòng một hay hai năm. Sau đó, trong một thời gian, ông biệt tăm không đến bệnh viện nữa. Không ai biết được điều gì đã xảy ra cho ông. May mắn, một người trẻ đã tìm thấy ông và đưa bác sĩ tới gặp ông. Ông già giải thích cho bác sĩ là ông đang bận rộn để học thuộc bản Kinh Thánh trong khi ông còn nhìn thấy. Ông nói: Để sớm khi tôi trở lại bệnh viện, tôi sẽ tiếp tục công việc của tôi là đọc phúc âm cho các bệnh nhân. Ông đã hiến tặng cái mà Chúa đã ban cho ông.
Yêu thương là cho đi. Yêu thương là chia sẻ. Ai cũng có trái tim yêu thương. Ai cũng có thể cho. Trái tim là biểu tượng của tình yêu. Càng yêu thì trái tim càng rộng mở. Trái tim yêu thương sẽ không có giới hạn. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta có một khả năng yêu thương. Yêu thương là chu toàn lề luật. Muốn sự lành và sự tốt cho người khác. Giúp họ tìm về đường ngay nẻo chính. Thánh Phaolô đã cố công lôi kéo nhiều người đến phụng thờ Thiên Chúa: Vì người ta thuật lại việc chúng tôi đã đến với anh em thế nào và anh em đã bỏ tà thần trở về với Thiên Chúa, làm sai để phụng thờ Thiên Chúa hằng sống và chân thật (1Thess 1, 9). Phaolô đã cho đi cả cuộc đời để phục vụ Chúa và tha nhân.
Lạy Chúa, Chúa là tình yêu. Thánh Augustinô dạy: Yêu đi, rồi làm. Xin cho chúng con được thấm nhuần tình yêu của Chúa để chúng con ra đi làm nhân chứng cho tình yêu. Yêu Chúa và yêu tha nhân như chính mình.
CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN.
(Mt. 22:34-40)
TÌNH YÊU
Mấy người Biệt phái cùng nhau,
Giải tìm thắc mắc, để sau hại Người.
Sa-đu nể phục ơn trời,
Các nhà thông luật, góp lời hỏi han.
Luật nào trọng nhất Chúa ban?
Mến yêu Thiên Chúa, thiên nhan kính thờ.
Hết lòng, hết trí vô bờ,
Giới răn thứ nhất, thiên sơ diệu vời.
Thứ hai yêu mến con người,
Kẻ lành người dữ, trong đời hôm nay.
Yêu thương như chính mình này,
Chu toàn thánh ý, phúc thay phận người.
Yêu người, yêu Chúa, gọi mời,
Thi hành bác ái, rạng ngời tin yêu.
Tình yêu mầu nhiệm cao siêu.
Tiên tri lề luật, giới điều khắc ghi.
Chu toàn luật Chúa phát huy,
Tin yêu phó thác, gẫm suy trong lòng.
Tình yêu Thiên Chúa ước mong,
Mở lòng thương xót, tinh trong sáng ngời.
Thiên Chúa là tình yêu. Ngài sáng tạo vũ trụ và muôn loài vì yêu. Ngài tạo dựng con người cũng từ tình yêu. Chúa cứu độ con người qua tình yêu. Tình yêu là mầu nhiệm. Mọi loài đều được chia sẻ tình yêu của Thiên Chúa qua nhiều cấp bậc.
Đặc biệt tình yêu nơi con người. Con người có trái tim biết yêu thương và chia sẻ. Có tình yêu dâng hiến, tình yêu gia đình, tình yêu lứa đôi, tình yêu tha nhân, tình bằng hữu và tình yêu tổ quốc... Mỗi thứ tình yêu có thể phát triển tới cùng độ và người ta dám hy sinh cho người mình yêu.
Chính nhờ tình yêu, Thiên Chúa đã giáng thế làm người và đã hy sinh mạng sống để cứu độ con người. Chúa mời gọi chúng ta hãy yêu Chúa hết lòng và yêu tha nhân như chính mình. Chúa đã thực hành. Chúa luôn chia sẻ tình yêu trong sự thông hiệp của Chúa Ba Ngôi. Chúa đã hiến mạng sống mình cho tha nhân vì yêu.
Tình yêu cao vời quá. Tinh yêu của con người quanh quyện nhiều nhu cầu yêu khác nhau. Tình yêu của chúng ta không tinh ròng, nên bị pha chế bởi nhiều vị ích kỷ và cân đo đong đếm. Chúng ta đã yêu nhiều, nhưng thường là yêu những điều chúng ta ưa thích. Chúng ta yêu vì lợi ích của chúng ta nhiều hơn. Chúng ta cũng chưa dám hoàn toàn xả thân vì và cho người khác. Chúng ta còn tính toán hơn thiệt trong tình yêu.
Trong cuộc sống, chúng ta đã học biết và chứng kiến nhiều mối tình dâng hiến thật tuyệt vời. Họ dám xả thân vì và cho người khác. Họ buông bỏ tất cả để ôm lấy sự khổ đau bất bạnh của tha nhân. Các vị đó đã dám hy sinh cuộc đời, cả của cải và lợi lộc trần gian để hiến mình phục vụ. Tình yêu qủa cảm và đáng ngợi khen.
Lạy Chúa, xin tình yêu Chúa chiếu dọi vào lòng chúng con, để chúng con biết yêu mến tha nhân như chính mình và như Chúa đã yêu thương chúng con.
THỨ HAI, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 13, 10-17).
NGÀY NGHỈ
Chúa vào giảng dậy hôm nay,
Hội đường Sa-bát, hăng say đông người.
Một bà quỷ ám lâu đời,
Lưng khòm gập xuống, một thời khổ đau.
Đột nhiên Chúa gọi đến mau,
Đặt tay cứu chữa, xúm nhau đến gần.
Bà này khỏi tật xác thân,
Bà liền đứng thẳng, đôi chân vững vàng.
Bất đồng tức giận người làng,
Kìa viên Hội trưởng, làm tàng khó khăn.
Sáu ngày làm việc khuyên răn,
Vào ngày Sa-bát, can ngăn chữa lành.
Giê-su lên tiếng lòng thành,
Ơn lành việc tốt, thực hành phúc thay.
Chúa thương thăm viếng nơi này,
Chữa lành hồn xác, mọi ngày xá chi.
THỨ BA, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 13, 18-21).
NƯỚC THIÊN CHÚA
Nước Thiên Chúa giống cái gì?
Giống như hạt cải, bé ti gieo mầm.
Trong vườn vùi xuống âm thầm,
Mọc lên tươi tốt, trổ mầm tốt xanh.
Trở thành cây lớn đâm ngành,
Chim trời nương náu, trên cành líu lo.
Tin mừng phát triển khôn dò,
Khắp cùng thế giới, mở kho phúc lành.
Niềm tin nhân chứng đồng hành,
Nắm men giữa bột, dậy nhanh cả thùng.
Nước Trời dưới thế bao dung,
Gọi mời nhân loại, có cùng một Cha.
Tôn vinh thờ kính ngợi ca,
Ba Ngôi Thiên Chúa, thương ta vô vàn.
Ngôi Hai Con Một trao ban,
Thiên đàng rộng mở, đổ tràn thánh ân.
THỨ TƯ, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 13, 22-30).
ƠN CỨU ĐỘ
Rảo qua làng mạc rao truyền,
Thôn quê thành thị, đi xuyên khắp vùng.
Có người hỏi nhỏ lạ lùng,
Phải chăng số ít, đạt cùng cõi thiên.
Vào qua cửa hẹp trước tiên,
Thành tâm cố gắng, trung kiên lữ hành
Chúa khuyên phán bảo điều lành,
Nhiều người mong muốn, nhưng đành bó tay.
Chủ nhà đóng cửa cơ may,
Đứng ngoài mà gõ, chẳng hay người nào.
Xin ngài mở cửa cho vào,
Chủ rằng không biết, ai nào từ đâu?
Các người gian ác khẩn cầu,
Chúng tôi ăn uống, theo hầu Ngài xưa.
Các ngươi gian dối lật lừa,
Hãy lui ra khỏi, đong đưa phận người.
THỨ NĂM, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 13, 31-35).
TIÊN TRI
Mấy người Biệt Phái đến thưa:
Xin Thầy đi khỏi, ngăn ngừa hại thân.
Trả lời loan báo khẽ dần,
Đây Ta trừ quỷ, canh tân lòng người.
Thứ ba hoàn tất cuộc đời.
Chữa lành bệnh tật, gọi mời yêu thương.
Ngày mai ngày mốt đi đường,
Sứ ngôn bị giết, ngoài tường thành sao?
Giê-ru-sa-lem đi vào,
Thành vua cao cả, lẽ nào không tha.
Các người giết hại ông cha,
Chối từ, ném đá, đuổi xa các ngài.
Bao lần Ta muốn kêu nài,
Tụ gom ấp ủ, thiên thai mong chờ.
Các ngươi từ chối thờ ơ,
Hoang vu xứ sở, hững hờ khổ đau.
THỨ SÁU, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 14, 1-6).
VIỆC LÀNH
Chúa vào dùng bữa trong nhà,
Nơi người Biệt Phái, tiệc trà dọn ra.
Những người hiện diện dò la,
Một người mắc bệnh, từ xa bước vào.
Xem Người có chữa không nào?
Hôm nay Sa-bát, làm sao trả lời.
Chúa dò Luật Sĩ được mời,
Cả người Biệt phái, sống đời yêu thương.
Nên làm việc tốt nêu gương?
Cứu người cứu vật, bên đường khó nguy.
Các ông thinh lặng tư duy,
Trong ngày Sa-bát, phát huy việc lành.
Con lừa rơi giếng kéo nhanh,
Cứu nguy thoát chết, thực hành ái nhân.
Chúa thương chữa bệnh cho dân,
Mọi ngày đều tốt, thiện chân tấm lòng.
THỨ BẢY, TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
(Lc 14, 1. 7-11).
HẠ MÌNH
Vào nhà thủ lãnh chiều nay,
Các người Biệt Phái, lại hay xét dò.
Dụ ngôn Chúa dậy cân đo,
Ai mời dự tiệc, không lo chỗ ngồi.
Đừng vào chỗ nhất có rồi,
Khách mời tiệc cưới, tinh khôi để dành.
Chủ nhà khó xử thanh danh,
Xin ông nhường chỗ, bước nhanh đi nào.
Bấy giờ xấu hổ biết bao,
Xếp ngồi rốt hết, trở vào hổ ngươi.
Được mời chọn chỗ rốt nơi,
Chủ mời ngươi đến, xin mời ông lên.
Chỗ ngồi danh dự bên trên,
Ai mà hạ xuống, nhắc lên có ngày.
Khiêm nhường phục vụ khen thay,
Tự cao tự đại, có ngày khổ thân.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
October 22, 2020