Chia sẻ của LM Jude Siciliano, OP
GIÁNG SINH (Nữa Đêm) -A- 25-12-2016
Isaia 9: 1-6; T.vịnh95; Titô2: 11-14; Luca2: 1-14
Lm. Jude Siciliano, OP
CHÚA GIÁNG SINH
Lại một mùa Giáng Sinh đầy bận rộn cho việc sắm sữa ăn lễ. Chắc chúng ta đã làm xong mọi việc mua và gói quà cuối cùng. Tiệc tùng ỏ̉ trủỏ̀ng và sỏ̉ làm cũng đã xong. Các thụ̉c phẫm, nào thịt, đồ ăn ngọt. nủỏ́c uống và các đồ vật trang hoàng bàn ăn chắc cũng đã sẵn sàng, chỉ đọ̉i đến ngày mai khi gia đình và bạn bè đến dụ̉ bủ̃a ăn lễ Giáng Sinh. Chúng ta sẽ không ngủ đủọ̉c ngon giấc sau khi đi lễ nủ̉a đêm về, và sẽ cố gắng hoàn tất công việc cho ngày mai đến khi mọi việc đã xong xuôi. Sau đó một tuần chúng ta sẽ bắt đầu dọn dẹp cây thông Giáng Sinh, các giấy gói quà và xếp lại đèn và đồ vật trang hoàng đọ̉i đến năm sau. Rồi độ vài ngày sau, chúng ta lại vội đi mua thiệp Giáng Sinh bán hạ giá để chuẩn bị cho năm tỏ́i. Lẽ cố nhiên còn phải lo việc trả tìền mua sắm các vật dụng vỏ́i thể tín dụng. Nhủng rồi sau hết mọi sụ̉, chúng ta tụ̉ nhũ mọi việc đã hoàn tất. Chúng ta mệt đủ̀, nhủng khi đã qua một lễ Giáng Sinh vỏ́i bao nhiêu sủ̉a soạn. Rồi chúng ta chuẩn bị công việc để trỏ̉ lại đỏ̀i sống bình thủỏ̀ng. Thật đó là việc thủỏ̀ng ngày phải không?
Có lẽ đối vỏ́i nhủ̃ng ngủỏ̀i ỏ̉ ngân hàng, các thủỏng gia, các ngủỏ̀i làm đồ chỏi cho trẻ con và các tín hủ̃u thủỏ̀ng tình thì mọi sụ̉ qua nhủ thế. Nhủng, đối vỏ́i chúng ta thì không nhủ vậy vì chúng ta chú trọng đến phụng vụ các thánh lễ. Chúng ta vủ̀a qua xong một Mùa Vọng, sủ̉a soạn đón Chúa trỏ̉ lại và mủ̀ng lễ Giáng Sinh của Ngài. Lễ Giáng Sinh không kết thúc ngày 26. Trái lại, hôm nay chúng ta bắt đầu mùa lễ Giáng Sinh trong vòng hai tuần chủ́ không phải một ngày. Không phải mùa lễ vỏ́i các đồ vật trang hoàng óng ánh, nhủng vỏ́i ý thủ́c thiêng liêng, và đáp lại nhủ̃ng gì Thiên Chúa đã thực hiện và còn đang thực hiện một lần nủ̃a cho chúng ta và toàn thế giỏ́i. Mùa lễ Giáng Sinh không kết thúc sau lễ nủ̉a đêm hôm nay. Lễ nủ̉a đêm chỉ là bắt đầu và sẽ kéo dài trong tâm hồn chúng ta và giúp chúng ta nhìn thấy ánh sáng Thiên Chúa trong bao sụ̉ việc trên thế giỏ́i.
Mùa lễ Giáng Sinh sẽ là lúc Thiên Chúa tỏ mình Ngài cùng với bao nhiêu hồng ân cho đến 2 tuần tiếp theo là tủ̀ hôm nay đến lễ Chúa Giêsu chịu phép rủ̉a. Lỏ̀i của Thiên Chúa sẽ đi vỏ́i chúng ta trong 2 tuần tiếp theo này. Và, qua nhãn quan của Lỏ̀i Chúa, nội tâm chúng ta sẽ đủọ̉c sống trong mầu nhiệm chí thánh của Chúa Kitô giáng sinh và hiện diện trong thế giỏ́i chúng ta.
Đêm nay ngôn sủ́ Isaia nhắc chúng ta là Thiên Chúa đã chiếu rọi qua bóng tối âm u của chúng ta. Chúng ta đã cố gắng đi qua thỏ̀i gian vỏ́i nhủ̃ng ánh sáng khác đã làm chúng ta chán nãn. Chúng ta đã bị lạc lối vỏ́i nhủ̃ng gì chúng ta nghĩ là đã làm chúng ta hài lòng nhủ: quyền uy quân sự, tài sản, các máy vi tính đời mới vỏ́i bao vật dụng, nhà củ̉a rộng rãi, xe lỏ́n và chạy nhanh, sụ̉ an toàn, chia cắt sụ̉ sống yên hàn của chúng ta. Cuộc bầu củ̉ vủ̀a qua ò̀ Hoa Kỳ đã cho chúng ta thấy sụ̉ chia rẻ trầm trọng trong đất nủỏ́c. Chúng ta cảm thấy đất nủỏ́c này nhủ lỏ̀i ngôn sủ́ Isaia đã nói là "mảnh đất u tối".
Điều chúng ta nghĩ là đã làm cho chúng ta hạnh phúc và tụ̉ do, ngôn sủ́ cho là "một ách nặng đè trên mình... và ngồi trên vai " chúng ta. Thế giỏ́i chúng ta không có tiếng bình an nhẹ nhàng. Trái lại, tiếng chúng ta tiếp tục nghe là tiếng "gót giày chiến tranh đạp lên". Ai nói là ngôn sủ́ đã sống trong quá khủ́ vỏ́i "tiếng nghe lạ lùng" đó?. Chúng ta không cần tủỏ̉ng tủọ̉ng nhiều đễ nhận thấy, trong thế giỏ́i ngày nay và cả trong đỏ̀i sống riêng tủ của chúng ta điều ngôn sủ́ Isaia trông thấy và nghe trong thỏ̀i gian của ông ta. Nhủng, ngôn sủ́ biết chúng ta cần phải đủọ̉c nhắc nhỏ̉ là chúng ta không có thể tụ̉ chúng ta tránh khỏi nhủ̃ng biến đổi này. Chúng ta cần "một Đấng Cố Vấn Kỳ Diệu, Thần Anh Dũng, Cha Đỏ̀i Đỏ̀i, Vua Bình An".
Là Đấng "có quyền bính bao la, bình an vô tận", Thiên Chúa đã trông thấy nhu cầu của chúng ta và Ngài đã đến đễ củ́u chúng ta. "Vì yêu thương nồng nhiệt của Đức Chúa, là Chúa các đạo binh sẽ thực hiện điều ấy", Nhủng, không theo đủỏ̀ng lối nhủ chúng ta mong đọ̉i. Nếu không có ánh sáng Thiên Chúa chiếu rọi chúng ta sẽ không nhận thấy lỏ̀i Thiên Chúa đáp lại cho "bóng tối âm u của thế giỏ́i này". Thật ra hầu nhủ toàn thế giỏ́i và đôi khi cả chúng ta không nhận ra Thiên Chúa đến, nên chọn bóng tối âm u mà tủỏ̉ng là ánh sáng. Chúng ta "không nhận ra được ánh sáng đó", vì khi Thiên Chúa đến thật sụ̉ nhủ "Thần Anh Dũng" thì không có kèn trống rình rang, không có xe ngụ̉a, không có ánh sáng chiếu lòa, không có hỏa tiển và vi tính nỗi dậy vỏ́i cỏ̀ hoa. Thánh Phaolô nói vỏ́i chúng ta là "ân sũng của Thiên Chúa đã đủọ̉c biễu lộ, đem ỏn củ́u độ đến cho mọi ngủỏ̀i ". Và thánh Luca nói rõ hỏn là sụ̉ biễu lộ của Thiên Chúa đã đến giủ̃a chúng ta nhủ thế nào. Thiên Chúa mỏ̉ mắt chúng ta đễ chúng ta có thể nhận thấy hôm nay Vua Bình An ỏ̉ giủ̃a chúng ta nhủ thế nào, và Ngài sẽ đến trỏ̉ lại mãi mãi.
Bài phúc âm hôm nay nghe nhủ quá quen thuộc. Ai trong chúng ta lại không biết câu chuyện đó trong lòng? Theo chiếu chỉ hoàng đế, thánh Giuse và Đủ́c Maria đang mang thai lên đủò̀ng đi Bêlem. "Ông bà không tìm đủọ̉c chỗ trọ trong quán"v.v... Thật là một câu chuyện quá quen thuộc nên chúng ta có thể không nhận thấy tin mủ̀ng đủa đến cho chúng ta là nhủ̃ng ngủỏ̀i đang "ỏ̉ trong bóng tối âm u, sống trong xủ́ âm u". Đó là một câu chuyện quá ủ quen thuộc mà chúng ta chỉ hiểu chút ít thôi. Tệ hỏn nủ̃a là chúng ta có thể đễ câu chuyện đó thành câu chuyện tình cảm.
Hoàng đế Caesar cũng nhủ nhủ̃ng vị có quyền uy khác không để ý đến dân chúng dủỏ́i quyền cai trị của ông ta. Ông ta muốn kiểm tra "toàn thế giỏ́i" không liên hệ gì đến ông ta. Ông ta muốn biết rõ số dân chúng trong đế quốc của ông ta đễ thu thuế. Ông ta cần tiền đễ củng cố quân đội chiếm giủ̃ đất đai trong đế quốc để dân chúng đủọ̉c hài lòng. Điều trái ngủọ̉c là Thiên Chúa có chủỏng trình khác và Thiên Chúa sẽ dùng hoàng đế Caesar đễ thi hành chủỏng trình của Ngài. Phúc âm cho chúng ta thấy rõ sụ̉ thật của nhủ̃ng ̣điều đã xãy ra là "Thiên Chúa có đủỏ̀ng lối mầu nhiệm của Ngài". Trong lúc vấn đề chính trị xáo trộn thỏ̀i đó, Thiên Chúa có lỏ̀i và hành động đễ thi hành chủỏng trình của Ngài cho sụ̉ hủ̃u ích của chúng ta.
Về cuộc điều tra dân số được thánh Luca ghi chép trong phúc âm. Là mốc thời gian Thiên Chúa nhập thể và nhập thế như một người bình thường trong chúng ta. Các sủ́ thần không thuộc về quyền uy của hoàng đế Caesar, nên đã loan báo là Thiên Chúa uy quyền đã đến vỏ́i chúng ta, và đã ỏ̉ giủ̃a chúng ta. Ngài ỏ̉ đâu? Trong một thành phố nhỏ, một dấu chấm nhỏ trên bản đồ của đế quốc La Mã. Ngôn sủ́ Isaia hủ́a Đấng Cố Vấn Kỳ Diệu sẽ ỏ̉ đâu? Trong một thành phố nhỏ gọi là Bêlem. Đấng ấy sống ỏ̉ đâu? Ỏ̉ Galilê nỏi mà các lãnh đạo tôn giáo ỏ̉ Giêrusalem cho là bán ngoại giáo, là nỏi không có tôn giáo nào hoạt động. Một môi trường đầy ô uế, nơi Thiên Chúa từ chối mọi hành vi chúc phúc?
Thật ra, theo dân chúng trong Kinh Thánh, thì thành phố nhỏ Bêlem là “thành phố của vua David", vị Vua tốt nhất của dân Israel, vị vua chăn chiên, dẫn dắt dân chúng theo đủỏ̀ng lối của Thiên Chúa là đủỏ̀ng bình an và công chính. Dủỏ́i đỏ̀i vua David, ngủỏ̀i nghèo đủọ̉c tôn trọng, ngủỏ̀i bị áp bủ́c đủọ̉c lấy lại quyền tụ̉ do, goá phụ và trẻ mồ côi đủọ̉c che chỏ̉. Các ngủỏ̀i chăn chiên nghe đủọ̉c tin mủ̀ng là Thiên Chúa đã đễ ý đến nhủ̃ng ngủỏ̀i bị loại bỏ, và Ngài đến đễ chăn dắt họ vỏ́i ánh sáng soi dẫn mỏ́i. Không có bóng tối âm u trong thế giỏ́i do Thiên Chúa cai trị. Không ai bị loại ra khỏi tầm mắt yêu thủỏng của Thiên Chúa. Mọi ngủỏ̀i đều đủọ̉c Thiên Chúa đễ ý đến, vỏ́i tin mủ̀ng là Đấng Củ́u độ đã sinh ra, không chỉ cho một nhóm ngủỏ̀i đã đủọ̉c chọn trong cung điện hoàng đế. Không, sủ́ thần Chúa loan báo tin mủ̀ng là Đấng Củ́u độ sẽ đem đến sụ̉ vui mủ̀ng cho "toàn dân thiên hạ".
Không phải chúng ta mủ̀ng Đấng Củ́u độ sinh ra chỉ trong đêm nay mà suốt mùa lễ Giáng Sinh. Chúng ta cũng vui mủ̀ng sụ̉ sinh ra của chúng ta nủ̃a. Hôm nay chúng ta mủ̀ng là chúng ta đủọ̉c sinh ra trong Lỏ̀i của Thiên Chúa. Lỏ̀i của Thiên Chúa đã nhập thể trong tin mủ̀ng của Thiên Chúa cho chúng ta. Đêm nay, qua các sủ́ thần Chúa, chúng ta sẽ nghe "tin mủ̀ng trọng đại cho toàn dân". Một dân chúng đang đi trong bóng tối âm u đã trông thấy ánh sáng chiếu lòa. Chúng ta đang bị tù đày trong "xủ́ sỏ̉ âm u", nhủng Thiên Chúa đã làm ngủỏ̀i ỏ̉ vỏ́i chúng ta, và không nhủ̃ng cho chúng ta thấy một ánh sáng khác đễ soi đủỏ̀ng lối cho chúng ta, mà Ngài đã cùng đi vỏ́i chúng ta. Đỏ̀i sống Chúa Kitô là một sụ̉ tỏ lòng yêu thủỏng của Thiên Chúa cho chúng ta.
Vậy chúng ta phải làm gì để đáp lại? Chúng ta hãy đáp lại bằng cách sống đỏ̀i sống mà đêm nay bắt đầu chỉ cho chúng ta: hãy tránh xa nhủ̃ng quyền uy của thế gian, tránh sụ̉ ích kỷ, tránh tham danh vọng, và ủỏ́c muốn đặt Thiên Ch́a trên hết mọi sụ̉ trong đỏ̀i sống chúng ta. Hãy thỏ̀ phủọ̉ng "Đấng Cố Vấn Kỳ Diệu" bằng cách sống trong sụ̉ khôn ngoan mà Chúa Kitô ban cho chúng ta. Hãy noi gủỏng "Thần Anh Dũng" bằng cách chọn yêu thủỏng ngủỏ̀i nghèo khó và ngay cả kẽ thù của chúng ta. Hãy hoà nhập bản thân chúng ta vào "Vua Bình An" và tránh xa bạo lực trong hình thủ́c lỏ̀i nói và thân thể. Hãy chọn không phải như sụ̉ kiểm tra của hoàng đế Caesar, nhủng như con cái của Thiên Chúa, toàn dân của thế giỏ́i, trong ánh sáng của một triều đại khác.
Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP
CHRISTMAS MIDNIGHT DEC. 24-25, 2016
Isaiah 9: 1-6; Psalm 96; Titus 2: 11-14; Luke 2: 1-14
By: Jude Siciliano, OP
Another busy Christmas season is about to end. We probably just got in under the wire – the last gifts purchased and wrapped; the school and office parties over; the groceries, meats, sweets, drinks and table decorations purchased and ready for the final touches tomorrow, when family and friends arrive for the Christmas dinner. We won’t get enough sleep tonight, after our Eucharist, but we will push on till tomorrow evening when it will all be over. Later, in a week or so, we will dispose of the Christmas tree and wrappings and pack away the decorations for another year. In a couple days we might run out and buy Christmas cards on sale so we will have them for next year. Of course, there are still the credit card bills to arrive in the mail that will have to be paid. But, all in all, we pat ourselves on the back for a job well done. We are exhausted, but we got through another Christmas with all its frenetic preparations and we are ready, even eager, for things to get back to "normal." That’s the way it is, isn’t it?
Maybe for the bankers, merchants, toy manufacturers and secular Christians; but not for us who take our feasts and liturgical seasons seriously. We just spent four full Advent weeks preparing for the return of the Lord and for the celebration of his birth. Christmas isn’t over on the 26th, instead, today begins our Christmas season. It lasts more than one day. It is two weeks of celebration—not the frivolous, tinsel kind, but with spiritual awareness and response to what God has done and is doing again for us and our world. This Christmas season isn’t ending at tonight’s Mass, it is just beginning and it will carry our spirits and help us see God’s light in its many manifestations in the world.
The Christmas season will be a time of God’s multiple and gracious manifestations, right up to the season’s culmination two weeks from now on the feast of the Baptism of the Lord. God’s Word will accompany us these next two weeks and, through the lens of that Word, we will be enabled to enter more deeply into the sacred mysteries of Christ’s birth and appearances in our time.
Isaiah reminds us tonight that God has shone in our darkness. We have tried to navigate through the world guided by other lights – and have been disappointed. We have gotten lost because of what we thought would give us light and satisfaction – military power, possessions, the latest computers and gadgets, too large houses, too fast and large cars, our own security, isolation and independence. Our recent elections have shown the deep divisions in our country Now our nation and we find we are in, what Isaiah describes as, a "land of gloom".
What we thought would make us happy and free, the prophet describes as a "yoke that burdened...the pole on their shoulder." Our world has not followed the gentle sound of peace, instead, what we continually hear is the sound of the "boot that tramped in battle." Who says that the prophets are outdated and "quaint sounding?" It doesn’t take much imagination to spot, both in our modern world and our personal lives, what Isaiah saw and heard in his. But the prophet knew what we need to be reminded of: we can’t get ourselves out of this mess on our own, we need a "Wonder-Counselor, God-hero, Father Forever, Prince of Peace".
Someone whose "dominion is vast and forever peaceful." God has seen our need and has come to rescue us. "The zeal of the Lord of hosts will do this." But not in the way we look for, or expect! Without the light that God provides, we would miss God’s response to the world’s "darkness" and "gloom." In fact, most of the world and, at times, we too, miss God’s coming and choose the darkness that we think is light. We don’t "get it" – because when God does come as "God-Hero," it is not with trumpet and kettle drums; horse and chariot; laser and flashing light; missiles and internet pop-up banners. Paul tells us, "The grace of God has appeared, saving all...." And Luke is more explicit, telling us how the appearance among us took place. He opens our eyes so we can continue to see today how the Prince of Peace is among us – and still comes to us again and again.
Today’s gospel risks over familiarity. Who among us doesn’t know the story almost by heart? Caesar’s decree; Joseph and the pregnant Mary’s journey to Bethlehem; "no room in the inn," etc.? It is such a familiar tale we could miss the good news it has for those of us in "darkness...who dwelt in the land of gloom." It’s an oft-told and too-familiar tale about which we may understand little. Worse still, we risk reducing the story to sentimentality.
Caesar, like many ruling powers, has no regard for the people under his thumb. His plan to enroll "the whole world" is impersonal. He wants a head count so he can more effectively levy taxes on the members of the Roman empire. He will need the funds to keep his world-wide military funded and his homeland content in its power. The paradox is that God has another plan and will use Caesar’s scenario to help get it going. The gospel lends credence to the old saw, "God works in mysterious ways." During the political disturbances of the times, God will have a say and will work out a plan for our benefit. No puny human power will be able to obscure or suppress it.
There is another census happening in Luke’s account. God has come to take flesh and be counted as one of us. The angels are not on Caesar’s side of domination and rule by force; they announce that the almighty God has come to be with us and walk among us. Where? In an insignificant town, a dot on one of the maps Caesar keeps in his chart room. Where is Isaiah’s promised Wonder-Counselor to be found? In the backwater called Bethlehem. Where will he live? In Galilee, the place Jerusalem’s religious elite considered semi-pagan, the land of the religious unwashed. What is God doing is such ignominious surroundings?
Well, for biblical people, the mention of Bethlehem, "the city of David," stirs up memories of the best king Israel ever had; the shepherd king, who guided the people in God’s way of peace and justice. Under David the outcast counted; the abused got their rights and the widow and orphaned were protected. The lowly shepherds hear the good news that God has noticed those without status and has come to shepherd them by a new guiding light. There is no gloom in a world ruled by such a God. No one is beyond God’s loving gaze, everyone counts in God’s eyes for the news of the savior’s birth isn’t for just a few hand-picked castle elites in Caesar’s courts. No, the angel announced that the good news will bring great joy for "all the people."
It isn’t just the birth of the savior we celebrate this night and throughout the Christmas season. It is our birth as well, for today we celebrate that we have been born in the Word of God. That Word has put flesh and blood on God’s good news for us. Tonight, through the angel, we have heard "good news of great joy" – all of us! A people who had opted to walk in darkness have seen a great light. We were in exile, in the "land of gloom," but God has become on of us and, not only showed us another light to guide our steps, but has walked the very way we are to follow. Christ’s life has been an outpouring of God’s love on us.
What shall we do in return? Respond by living the life this night begins to show us. Turn away from worldly power, selfishness, ambition, and desires and put God first in our lives. Worship the "Wonder-Counselor" by living the wisdom given us in Christ. Imitate the "God-Hero" by choosing to love the poor and even our enemies. Commit ourselves to the "Prince of Peace" and eschew violence in all its forms, verbal and physical. Choose to be counted, not in Caesar’s worldly census, but among God’s children; citizens of the world guided by the light of another kingdom.
Hăng say làm việc thiện để mừng Chúa Giáng Sinh
Lm. Jude Siciliano, OP 12/24/2013
GIÁNG SINH – LỄ ĐÊM -
Isaia 9: 1-6; T,vịnh 96; Titô 2: 11-14; Luca 2: 1-14
HĂNG SAY LÀM VIỆC THIỆN ĐỂ MỪNG CHÚA GIÁNG SINH
Bài phúc âm của thánh Luca nói về lúc Chúa Giêsu sinh ra có vẻ hơi ảm đạm, hầu như là một đề tài tách ra khỏi phúc âm. Các thần sứ Thiên Chúa, các nhà chiêm tính và ngôi sao lạ ở đâu? Sao lại không có ở đó để đón chờ sự việc sắp xảy ra? Lúc Chúa Giêsu sinh ra, lại là một sự việc diễn ra trong chốc lát: có lệnh kiểm tra dân số, thành phố đầy nghẹt người, không có chỗ trong quán trọ, vì thế khi hài nhi vừa sinh ra phải dược bế đặt trong máng cỏ. Luca viết câu chuyện như một nhà báo tường thuật sự việc hơn là một tác giả của phúc âm loan báo tin mừng khởi màn việc cứu rỗi đến cho loài người.
Những lời nói về nơi chốn, các nhân vật lịch sử đã làm nhẹ đi chủ điểm vì đó là một sự việc xảy ra thôi. Nhưng, Luca có thêm vào những điều Luca đã học hỏi khi là một tín hữu như: hài nhi sinh trong "thành Vua Đavit" như Kinh Thánh đã báo trước (Is 1: 3; Gr 14: 8). Có những nhân vật quyền uy cai trị thế giới vào thời điểm Chúa Giêsu sinh ra: là để quốc Lamã. hoàng đế trị vì là Caesar Augustus và ông Quirinius làm tổng trấn ở Xyria. Luca viết rõ như thế để chứng tỏ Thiên Chúa có thể dùng quyền uy thế gian để thực hiện dự định của Ngài. Đối với người đời, đế quốc Lamã đã dùng quyền uy để đổi thay đời sống dân chúng. Và đúng thế, đế quốc Lamã đã hành động như vậy. Các người có quyền uy có thể ra lệnh kiểm tra dân số để làm dân chúng đi tứ tán. Nhưng với nhãn quan đức tin, chúng ta thấy đó là bàn tay Thiên Chúa hành động, dùng quyền uy thế gian để thực hiện việc Thiên Chúa dự định cho chúng ta. Các bạn có nhớ chuyện thánh Phaolô bị bắt đưa về Lamã không? Nhờ đó Phaolô có thể rao giảng ở Lamã.
Luca bắt đầu câu chuyện với những sự việc có vẻ như không chú trọng vào vấn đề. Bây giờ (từ câu 8 đến câu 14) Luca quy chiếu vào việc loan báo đức tin. Trong hang đá không có thiên thần, nhưng các người chăn chiên đã đến tìm do họ đã nghe sứ thần Chúa loan báo. Chúng ta có thể nghĩ rằng ít ra nên có một sứ thần Chúa đến viếng thăm như lúc sứ thần truyền tin cho Đức Maria thì có vẻ an ủi biết bao. Tôi thích một lời bình luận về Kinh Thánh của một tác giả như sau: Đức Maria ở xa nhà, đang ở trong một hang đá, và vừa sinh hạ một hài nhi, không có sứ thần Chúa ở đó nên Maria suy nghĩ trong lòng.
Ai là người không muốn có người nâng đỡ trong lúc gặp khó khăn? Maria có thể tự hỏi: tôi làm việc này có đúng hay không? Nếu tôi làm đúng thì sao lại khó khăn như thế này? Sao tôi lại không được người khác an ủi và giúp đỡ? Thiên Chúa ở đâu trong việc này? Rối sự việc sẽ ra sao? Trong lúc Maria nhìn vào hài nhì và suy nghĩ những điều ấy trong lòng, thì ông Giuse có nghĩ như vậy không? Trước đó Maria được sứ thần Chúa báo là "Maria đẹp lòng Chua" (Lc 1: 30). Điều sứ thần nói với Maria là điều đã được nói với mọi người trong chúng ta. Chúa Giêsu là dấu chỉ Thiên Chưa được đẹp lòng vì chúng ta; nhất là khi chúng ta nhìn xung quanh chúng ta trong trường hợp có biết bao nhiêu câu hỏi. Nhưng, tiếc thay là chúng ta không được an ủi trong lời cầu nguyện và trong đời sống hàng ngày. Nhưng, phúc âm hôm này quả quyết với chúng ta là Thiên Chúa ở trong chổ ẩn khuất, và không có sứ thần nào cả.
Ở Hoa Kỳ, người ta đang liên tục bàn cải về vấn đề người di cư. Sáng hôm nay tôi lại nghe tin tức là 12,000 em bé đã chết vì chiến tranh ở Syria. Có trên 4 triệu người phải di tản ở Syria, và 2 triệu người đã chạy tránh bạo lực chiến tranh và đang sống trong lều vài ở các nước lân cận. Lại thêm tin tức dân chúng ở Nam Sudan, và ở Trung Tâm Phi Châu. Bao nhiêu đau thương và nạn di dân lan tràn trên khắp thế giới.
Việc Chúa Giêsu sinh ra, nằm trong máng cỏ thuộc dạng chuyện ngoài lề xã hội. Cha mẹ Chúa Giêsu không tìm được chỗ trong quán trọ, nên Chúa Giêsu sinh ra đặt nằm trong máng cỏ giữa các gia súc. Thiên Chúa đến trong thế giới chúng ta như một người di dân, ở trong một gia đình bình thường, sống dưới ách bạo tàn của một đế quốc. Lịch sử còn cho biết thêm về vua Herode Cha, là người đã giết vợ và 3 con trai để tranh dành quyền lực. Thánh Mátthêu lại nói về việc các hài nhi bị giết. Khi các nhà chiêm tinh đến Giêrusalem để tìm nơi "Vị vua Do thái mới sinh", vua Herode tìm cách gạt bỏ tất cả những gì có thể ngăn trở quyền lực của mình.
Những thông tin nầy trái ngược với những bài ca hát mừng lễ Giáng Sinh, và những tiệc tùng ở các sở làm, và những quà tặng vào dịp Lễ Giáng Sinh. Chúa Giêsu sinh ra trong một xã hội đang bị cái trị bởi đế quốc Lamã. Cha Gustavo Gutierrez, O.P. nói là chúng ta nên quên đi những sự việc thật sự đang xảy ra trong xã hội chúng ta, nếu không thì việc Chúa Giêsu sinh ra là một ảo ảnh trong thế giới chúng ta. Đấng Cứu thế đã sinh ra trong một thế giới đang bị đô hộ. Ngài sinh ra trong nghèo hèn, không như một vị vua, nhưng như là một tôi tớ.
Hôm nay thánh Phaolô tóm tắc mầu nhiệm nhập thể, và thách đố chúng ta "Ân sũng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Nó giúp chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân, và những đam mê trần thế, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này". Thư thánh Phaolo viết cho Titô chỉ đọc trong lễ Giáng Sinh, và nâng cao bài phúc âm của Luca về việc Chúa Giêsu sinh ra, gồm cả Đấng Hài Nhi, các sứ thần Chúa trên trời. Mặc dù đó là đêm lễ Giáng Sinh, bài trích thư Titô không nói đến việc Chúa Giêsu sinh ra. Hơn nữa, hình như thánh Phaolo làm bối cảnh lễ Giáng Sinh thêm ảm đạm cho các tín hữu khi nói họ hãy từ bỏ "lối sống vô luân và những đam mê trần tục". Vậy đừng mời thánh Phaolo đến dự tiệc tùng ở sở làm nhé!
Phaolo không nói rõ về vấn để Chúa Giêsu sinh ra. Ông chỉ loan báo "Ân sũng của Thiên Chúa đã được biểu lộ" đem ơn cứu độ với việc Chúa Kitô đến lần thứ nhất. Rồi Phaolô nhắc đến việc Chúa Kito sẽ trở lại một lần nữa. Thánh Phaolo gọi lần thứ hai Chúa Kitô đến là "ngày hồng phúc". Đây là hình ảnh giúp chúng ta suy ngẫm một chút trong phụng vu hôm nay. Linh mục chủ tế sẽ tóm tắc lời cầu nguyện sau khi đọc kinh Lạy Cha..." trong lúc chúng ta chờ đợi ngày hồng phúc và ngày Đức Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng ta lại đến".
Mùa Vọng không chỉ là mùa mong đợi ngày sinh của Đấng Mêsia. Đó cũng là lúc nhắc chúng ta nhớ đến việc chúng ta chờ đợi trong hy vọng ngày Chúa Kitô đến lần thứ hai. Hôm nay chúng ta có thể mừng ngày sinh Chúa Kito. Với việc vui mừng nầy, chúng ta hy vọng tương lai Chúa Kito sẽ trở lại một lần nữa.
Tuần vừa qua thánh Giuse được báo mộng là hài nhi thụ thai trong lòng Đức Maria "sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ".(Mt 1:21). Hôm nay chúng ta nghe loan báo một tin lớn hơn là sứ thần Chúa báo cho các người chăn chiên tin mừng "Một Đấng cứu độ đã sinh ra cho tất cả toàn dân". Thánh Phaolo cũng loan báo tin mừng "Ân sũng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, và đem ơn cứu độ đến cho mọi người". Chúa Kito đến và bày tỏ ân sũng của Thiên Chúa cho tất cả mọi người.
Đời sống chúng ta phải biểu lộ ân sũng mà chúng ta đã lãnh nhận qua việc Chúa Kito đến. Trong khi ân sũng là để cho tất cả mọi người, thử hỏi chúng ta có chấp nhận ân sũng đó không? Lối sống của chúng ta sẽ trả lời câu hỏi này: vì ân sũng sẽ dạy chúng ta thay đổi lối sống của mình. Vì thế Phaolo kêu gọi chúng ta hãy "từ bỏ lối sống vô luân". Chúng ta có thể nâng ly rượu chúc mừng lễ Giáng Sinh, xung quanh cây thông. Nhưng thật sự ly rượu là để mừng Chúa Kito sinh ra để giúp chúng ta thay đổi lối sống của chúng ta, một biểu lộ của "hy vọng thánh thiện" vào Đấng sẽ đến một lần nữa.
Kito Hữu khi nghe tin mừng phổ quát này, không nên bó hẹp thành quả ơn cứu độ của Chúa Kito vào một xã hội, một thế giới kinh tế và chính trị mà thôi. Chúng ta sống trong niềm hy vọng qiữa 2 lần Chúa Kito đến. Phaolo báo, Chúa Kito đã tự hiến tế để "cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất chính, để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta thành Đàn riêng của Người, một đàn hăng say làm việc thiện". Để nếu chúng ta trong lúc chờ đợi giử đừng phạm tôi cho đến ngày "Đức Kito Giêsu là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta xuất hiện trong vinh quang" thì chưa đủ. Đàn mà Chúa Kito đến để cứu độ phải sống trong thế gian với ân sũng Thiên Chúa mà họ đã lãnh nhận: sống trong các nhà máy, ở các ruộng vườn, ở các sở làm, nơi trường học, và ngay cả trong gia đình. Bất kỳ chúng ta ở nơi nào chúng ta cũng phải sống "chừng mực, công chính, và đạo đức trong thế gian này". Và chúng ta phải "hăng say làm việc thiện".
Khi mùa lễ qua rồi, chúng ta sẽ còn biết bao thực phẩm dư thừa, quẳng vào các thùng rác đầy ứ - nơi mà biết bao người đang đói khát trên thế giới và không được mừng lễ. Nạn đói tràn lan: ở Hoa Kỳ trong số 5 trẻ em, có một trẻ em bị đói. Chúng ta, những người "hăng say làm việc thiện" cần phải dùng năng lực và sáng kiến của chúng ta để có một nơi dành bàn ăn cho người khác, nhất là trong ngày hôm nay. Phaolo bảo chúng ta "Ân sũng Thiên Chúa đã được biểu lộ, để cứu chuộc tất cả..." Kito hữu là những người đầy ảo mộng: chúng ta mơ mộng Chúa Kito đến lần thứ 2. Phaolo lại nhắc chúng ta là những người hăng say hành động "hăng say làm việc thiện".
Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP
Christmas Midnight
Isaiah 9: 1-6; Psalm 96; Titus 2: 11-14; Luke 2: 1-14
St. Luke’s account of the birth of Jesus has a somber, almost detached opening. Where are the angels, wise men and moving stars, to get us ready for what is about to happen? The birth event itself is brief: there is a census, people have crowded into the town, there is no room at the inn, so the newborn is laid in a manger. It is as if Luke is a newspaper reporter narrating observable events and not an evangelist proclaiming the opening scenes that will lead to our salvation.
The references to places and historical figures can be a little distracting, they seem so matter of fact. But Luke has embedded his Christian leanings in them. The child is born in "the city of David," as the Scriptures anticipated (Isaiah 1:3; Jeremiah 14:8). There were powerful figures ruling the world Jesus was born into, the Roman Empire; at that time the rule of Caesar Augustus and Quirinius. By being so specific Luke is showing how God can even use mighty rulers to accomplish God’s plans. To the casual eye it would seem that Rome had sway over people’s lives, and of course, in so many ways, it did. The rulers could move a population around for the sake of a census. But with the eyes of faith we can see God’s hand at work, using the powerful to accomplish what God has in mind for us. Remember, for example, that Paul’s arrest brought him to Rome where he could preach the gospel.
Having begun in a seeming disinterested way, Luke now shifts (8- 14) to a more explicit faith proclamation. There are no angels at the stable, but shepherds bring the news they heard from the angelic choir. One would think that a heavenly visitor, like the one at the Annunciation, would have been a comforting and reassuring presence for Mary before, during and after the labors of childbirth. I like how the authors of one biblical commentary put it ("Preaching Through the Christian Year: Year A: Philadelphia, Trinity International Press, 1992). Mary away from home, in a stable and having given birth is, "one angel short, left to ponder these things in her heart" (page 34).
Who doesn’t wish for confirmation when going through difficult times? Am I doing the right thing? If I am, why is it so difficult? Why aren’t I receiving more consolation and support from others? Where is God in all this? How will it turn out? Were those some of the things Mary pondered in her heart as she looked at the child, her husband and surroundings? Earlier she was told she had "found favor with God" (1:30). What the angel told Mary is also spoken over each of us. Jesus is the sign of God’s favoring us; especially when we look around at our circumstances and questions arise. Unfortunately we don’t always get consolation in prayer and daily life. But today’s gospel assures us that God is in the darkness, minus the angels.
There is an on-going debate over immigration in our country. (Cf. "Quotable" below). I also heard on the news this morning that over 12,000 children have died in the Civil War in Syria. There are over 4 million internally displaced people in that country and 2 million have fled the violence and a living in tent cities in neighboring countries. Added to the news report was the suffering of civilians in Sudan and Central African Republic. Displacement and misery blot the map of the world.
Marginality marks Jesus’ birth. His parents could not find a place in the inn for him, so he is born in a stable amid animals. God enters our world as a displaced person to an insignificant family under the rule of arrogant powers. History tells us more about Herod the Great, who murdered his wife and three of his sons and clawed his way to a place of power. Matthew also describes an event known as the "Massacre of the Innocent," when the wise men came looking for the "King of the Jews," and Herod attempted to eliminate any threat to his power.
It’s jarring to contrast the jingle bells, office parties and extravagant giftgiving of some with the reality of Jesus’ birth. He was born into a people dominated by a military empire. Gustavo Gutierrez, O.P. says we shouldn’t forget these realities less Christ’s entrance into our world become an abstraction. Into a world of domination and power our Savior was born into lowliness – not as a ruler, but as a servant.
Today Paul summarizes the mystery of the incarnation and challenges us. "The grace of God has appeared, saving all and training us to reject godless ways and worldly desires, and to live temperately, justly and devoutly in this age…." The Letter to Titus appears only at Christmas and is upstaged by Luke’s infancy narrative, which includes the babe, angels, and heavenly hosts in the night sky. Though it is Christmas night, the Titus reading doesn’t even mention the birth. Plus, Paul seems to ruin the atmosphere with his somber warnings about rejecting "godless ways and worldly desires." Don’t invite him to the office party!
Paul doesn’t make explicit reference to Christ’s birth instead, he announces the "appearance" of God’s grace with Christ’s first coming. Then he reminds us of a second "appearance" when Christ will come again. He calls this second coming of Christ our "blessed hope." This is an image that inspires a moment and our liturgy today. Our presider will end the prayer after the Lord’s Prayer, "...as we await the blessed hope and the coming of our Savior Jesus Christ."
Advent wasn’t just about waiting for the birth of the Messiah; it also refreshed our hopeful waiting for Christ’s second coming. We may be celebrating the birth of Christ this day but, along with this, is our hope in the future moment, when Christ will come again.
Last week Joseph was told in a dream that the child conceived in Mary would "save his people from their sins" (Matthew 1:21). Today we hear an even broader proclamation. The angel tells the shepherds that the good news of the savior’s birth "will be for all the people." Paul also announces this message, "The grace of God has appeared saving all…." God’s grace appeared in the coming of Christ and it is for every one.
Our lives must reflect the grace we have received in Christ’s coming. While grace has been made available for all, will we accept it? Our lives will answer the question; for grace should instruct and redirect our lives. So, Paul calls us to "reject godless ways." We may offer a Christmas toast with eggnog around the glittering tree. But the real toast we can offer for the birth of Christ, is to make some change in our lives; a visible expression of our "blessed hope" in the one who someday will appear again.
Christians who hear this universal message shouldn’t shrink from taking the effects of Christ’s salvation into their social, economic and political world. We live in hope between the two comings of Christ. Paul says, Christ gave himself to "deliver us from lawlessness" and "to cleanse for himself a people as his own, eager to do what is good." Then, waiting around trying to remain in a sinless state until "the appearance of the glory of our great God," isn’t enough. The people Christ came to save are to live out their graced lives in the world; in their factories, farms, offices, classrooms and homes. Wherever we find ourselves we are to live "temperately, justly and devoutly in this age." And, we are to be "eager [zealous] to do what is good."
When the holidays are done we will throw out mountains of food. Our curbside garbage bins will be overflowing – where the starving of the world could find a feast. Hunger is close at hand: one in five children in our country go hungry. We who are "eager to do what is good" need to use our creativity and energy so that all will have a place at the table of our bounty, especially this day when, Paul tells us, "The grace of God has appeared, saving all…." Christians are dreamers: we dream of Christ’s second appearance. Paul reminds us we are also doers, "eager to do what is good."
December 23, 2016
GIÁNG SINH -Lễ nữa đêm-25.12.2010
Is 9:1-6 ; Tv 96 ; Tt 2:11-14 ;
Lc 2:1-14
Lm. Jude Siciliano, OP
ƠN CỨU ĐỘ XUỐNG TRÊN NGƯỜI BIẾT LÀM VIỆC THIỆN
Việc các Thiên Thần báo tin cho các mục đồng là câu chuyện được kể hằng năm, các con trẻ ai cũng biết đến gần như thuộc lòng: “Đừng sợ ....” Sau khi các mục đồng bình tâm, các Thiên thần sẽ… anh chị em có thể nghe thấy những học sinh nhỏ tuổi nhất đọc dòng kế tiếp quen thuộc: "Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời và bình an dưới thế cho người Chúa thương”.
Anh chị em có, để ý thấy câu vinh danh của các Thiên Thần có gì khác với câu trước đây không? Chú ta thường nói: “… bình an dưới thế cho người thiện tâm.” Qua lời này, thường chúng ta nghĩ người chăn chiên là người “thiện tâm”. Và tin mừng Chúa Giáng sinh như món quà bình an cho người có “thiện tâm” mà thôi. Thế nên tin mừng cứu rổi chỉ dành cho những người tốt thôi sao.
Nhưng thời đó, không ai trong dân chúng nghỉ rằng kẻ chăn chiên là người “thiện tâm” cả. Người chăn chiên là người rày đây mai đó. Họ không phải là người ngoan đạo. Chổ họ ở hôm nay và ngày mai họ đi khỏi; nếu nơi đó có bị mất mác cái gì thì mọi người sẽ nghi là họ đã lấy.
Nếu chúng ta cho thiếu nhi diễn hoạt cảnh Chúa Giáng Sinh, hãy cẩn thận và xủ dụng bản dịch mới "Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời và bình an dưới thế cho người Chúa thương”. Đây là câu văn dịch sát nghĩa nhất của phúc âm thánh Luca. Suốt phúc âm thánh Luca, người hèn mọn nhất là người nhận dược tin mừng. Kẻ chăn chiên là những người trần thế đầu tiên được sứ thần loan báo tin mừng. Họ đng thức canh giữ đàn gia súc, họ không phải là những người đang cầu nguyện hay đang đọc kinh thánh. Tuy nhiên, họ thấy mình được bao quanh bởi ánh sáng của Thiên Chúa. Và họ trông thấy ánh sáng vinh quang của Ngài chiếu toả chung quanh đó là dấu chỉ Chúa yêu thương. Trong phúc âm thánh Luca, những người bị ruồng bỏ là những người nhận được ơn cứu rỗi. Và họ đã lãnh nhận. Họ lãnh nhận ơn cứu rỗi một cách nhưng không
Thiên Chúa là cội nguồn của sự tốt lành và thánh thiện, Ngài sẵn sàng ban mọi ơn lành cho chúng ta, như chúng ta đã cảm nhận được trong bài phúc âm đêm nay
Bài đọc 1 trích sách ngôn sứ Isaia là một bản văn tuyệt tác. Những ngôn từ đáng yêu không che dấu được sự thống khổ xuất hiện đằng sau những dòng chử. Ngôn sứ đang kêu gọi dân chúng đang sống trong cảnh”…tù đày áp bức dưới ách nô lệ…” Đây là cách hành văn để làm nổi bật những đau đớn của một dân tộc bị áp bức.
Nhưng hoàn cảnh của dân tộc ấy đang thay đổi. Họ đã thấy “ một ánh sáng cao cả chiếu rọi”. Thiên Chúa đã hành động và ban cho họ "niềm vui tràn đầy lớn lao." Thật là vui khôn tả khi được Thiên Chúa giải cứu. Nếu Thiên Chúa giải cứu chúng ta hôm nay chúng ta phải tự hứa luôn ghi nhớ mãi mãi lòng từ bi của Ngài. Nếu chúng ta đang phải ở và “đi trong những nơi tối tăm”, chúng ta sẽ phấn khởi khi nhớ đến ơn cứu độ của Thiên Chúa trước kia.
Chúng ta đang vui mừng vì Thiên Chúa đã giải cứu một dân tộc trong quá khứ. Và vẫn đang tiếp tục giải thoát ngay trong đêm nay. Sự u ám tối tăm đã bị xé tan; một ánh sáng rạng ngời. Đó là một hài nhi được sinh ra; là dấu chỉ Thiên Chúa đang ở cùng chúng ta và đang hoạt động giữa chúng ta. Chúng ta cần luôn nhớ mãi điều này; chúng ta chưa xứng đáng nhận được ơn tha thứ từ lòng nhân từ của Thiên Chúa. Nhưng đêm nay không phải chúng ta mừng vì Ngài đã thưởng cho chúng ta như người có “Thiện Tâm” nhưng thật sự chúng ta mừng vì Ngài đã trung tín với lòng nhân hậu như lời hứa của ngôn sứ Isaia; ban cho chúng ta một dấu chỉ là hài nhi Giêsu khiến sự tối tăm biến thành ánh sáng rạng ngời như lời thánh vịnh 96: “Hãy hát mừng Đức Chúa một bài ca mới."
Ngôn ngữ tôn giáo trong kinh thánh có thể trừu tượng. Những từ như "cứu rỗi", "cứu độ", "Vương quốc của Thiên Chúa." Từ “Ân Sũng” là một trong những từ khó giải thích một cách cụ thể được cho những người chưa có đức tin nhiều khi ngay cả những Kito hữu ngoan đạo cũng không giải thích nổi. Cựu Ước là những dữ liệu về ân sũng trong đó Thiên Chúa luôn cứu độ và tha thứ một cách nhưng không cho kẻ lưu đày, tội lỗi. Chưa hết, đêm nay Ngài cho chúng ta thấy hình ảnh của ân sũng ấy để chúng ta mừng rở hân hoan.
Thánh Phaolô xướng lên một cách ngắn gọn trong dòng mở đầu của bài đọc thứ hai của đêm nay khi ông nói, "ân sủng của Thiên Chúa đã xuất hiện ...." Nếu ân sũng khó giải thích được, thì Thiên Chúa đã điền một gương mặt con người vào ân sũng đó: Chính là Đức Giêsu Kitô. Và Thánh Phaolô viết thêm:”Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta” Vậy ảnh hưởng của sự xuất hiện ân sũng trong Chúa Giêsu là gì? Là những người bị tội lỗi đè nặng được “Thanh Luyện”. Kết quả là chúng ta trở thành dân riêng của Chúa; “một người mới hăng say làm việc thiện”. Chính sự thay đổi của chúng ta đã chứng tỏ “Ân sũng của Thiên Chúa đã được biểu lộ”
Lm. Jude Siciliano, OP
Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP
LM. Jude Siciliano, O.P.