Suy Niệm thường niên, Năm A

Chúa nhật 19 Thường niên, năm A

+ Tòa Báo TTĐM *+

 

CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN, NĂM A

"LẠY THẦY, XIN CỨU CON"

Hầu hết chúng ta đều biết cơn sóng thần (Tsunami) vừa rồi đã cuốn đi hàng ngàn người trong lòng biển. Những ai đã vượt biển trong hành trình đi tìm tự do đều cảm nhận được sự sợ hãi giữa biển cả sóng to gió lớn. Có lẽ họ cũng mang tâm trạng như Phêrô trong Tin Mừng hôm nay kêu cứu Đấng cao cả đến cứu giúp họ. Trong lúc hoang mang lo sợ, có nhiều người đã đánh mất niềm tin vào Chúa, nhưng cũng không ít người hết lòng cậy trông và tin tưởng vào quyền năng của Chúa để rồi họ được Chúa nắm lấy tay và đưa đến bến bình an.

Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện các tông đồ đang lênh đênh ngoài biển hồ, thuyền các ông bị sóng đánh mạnh vì ngược gió. Đang lúc hoảng sợ thì Chúa đi trên mặt nước đến với họ. Phêrô chưa tin là Chúa nên Chúa đã truyền cho ông đi trên mặt biển đến với Ngài, nhưng đi được một quãng thì bị chìm xuống vì nghi nan. Chúa giơ tay nắm lấy ông và trách: "Người yếu tin, sao lại nghi ngờ!"

Đang trong cuộc hành trình đức tin, chúng ta cũng gặp nhiều sóng gió thử thách của cuộc sống, đôi khi làm chúng ta nghi ngờ sự hiện diện của Chúa và tự hỏi: "Có Chúa trong cuộc đời tôi chăng? Tại sao tôi phải chịu những đau khổ này?" Thử thách tôi luyện đức tin của chúng ta. Giữa cuộc đời sóng gió, chúng ta hãy vững tin có Chúa luôn đồng hành và giơ tay nắm lấy chúng ta, làm cho chúng ta được bình an, như Ngài đã đến với các tông đồ khi thuyền họ gặp sóng gió.

Chúng ta đã có thái độ nào khi cuộc sống gặp thử thách, khi đối đầu với những khó khăn trong gia đình và trong công việc làm ăn? Nếu không có những khó khăn trong cuộc sống, có lẽ chúng ta sẽ không biết cầu cứu đến quyền năng của Chúa. Bởi đó, giữa những hoang mang sợ hãi và bất lực của cuộc sống, chúng ta hãy phó thác và tin tưởng lắng nghe tiếng Chúa: "Hãy an tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"

Ước gì lời Chúa hôm nay giúp chúng ta biết trông cậy và tin tưởng vào Chúa khi gặp giông tố cuộc đời làm chúng ta chìm đắm trong thân phận yếu đuối con người. Những lúc đó, chúng ta hãy nhìn lên Chúa và kêu xin: "Lạy Chúa, xin cứu con!"

Sr. Mariann Bích Đàm, MTGQN

Chúa Nhật 19 Thường Niên, Năm A 10-8-2014
Đừng Sợ, Hãy Tin Tưởng! (Mt 14:22-33)

Vào một buổi tối nọ, một căn nhà bị cháy. Mọi người trong nhà đều đã chạy thoát được ra ngoài, chỉ trừ một em trai ở trên lầu. Nhìn chỗ nào cũng có lửa, em liền chạy đến cửa sổ để xem có cách thoát thân không. Ông bố đứng dưới nhìn lên thấy con đứng bên cửa sổ, biết là không còn cách nào khác hơn là phải nhảy xuống, nên mới gọi lên giục con: “Con nhảy xuống  đi, bố  đang chờ  ở  đây.”  Đứa con  ở trên nhìn xuống, chỉ thấy toàn là khói dầy đặc, nên sợ không dám nhẩy. Ông bố lại giục: “Nhảy mau đi con.” Chú bé ở trên la xuống: “Con không dám nhẩy,  vì  không  thấy bố ở đâu hết.” “Không sao. Bố thấy con mà. Nhảy mau đi.”

Vì thiếu lòng tin tưởng, nên sống trong lo sợ, đó là một hiện trạng chung của con người. Ngay từ thời khởi thủy của lịch sử nhân loại, vì không tin tưởng vào Thiên Chúa, ông bà nguyên tổ đã phạm tội, và vì đó, ông bà đã trốn tránh Thiên Chúa vì sợ hãi. Trải dài lịch sử nhân loại, vì không tin tưởng vào quyền năng Thiên Chúa, con người sợ nhau, sợ cho tương lai, sợ vì quá khứ, sợ thiên tai, và sợ cả Thiên Chúa nữa: sợ Ngài oán phạt, sợ Ngài bỏ mặc con người.

Mới đây, tờ báo USA Weekend đã làm một cuộc thăm dò xem người Mỹ có những mối lo sợ nào:
54% sợ bị đụng xe.
53% sợ bị ung thư.
50% sợ hết quỹ An Sinh Xã Hội.
49% sợ không đủ tiền khi về hưu.
35% sợ bệnh già.
33% sợ là nạn nhân của những vụ hành hung.
32% sợ không đủ khả năng để trả nợ.

Trước những sợ hãi  đó của con người, một trong những sứ  điệp của Thiên Chúa trong Cựu Ước là: Đừng sợ. Với Abraham: “Đừng sợ, vì Ta là thuẫn bảo vệ ngươi.”  Với dân Do Thái, qua Môsien: “Đừng sợ, và các ngươi sẽ thấy  ơn cứu  độ của Thiên Chúa.” Sang tới thời Tân  Ước, với  Đức Mẹ Maria, qua sứ thần Gabrien:  “Đừng sợ, vì Bà  đã  được  ơn nghĩa với Thiên Chúa.” Đừng sợ!

Bài Phúc âm hôm nay thuật lại câu chuyện các môn  đệ phải khó khăn  để trèo chống con thuyền khi bị sóng đánh. Đang khi đó, thì Chúa Giêsu đi trên mặt hồ đến với các ông, khiến các ông tưởng là gặp ma.  Chúa Giêsu đã liền chấn an các ông: “Thầy đây. Đừng sợ!”

“Thầy đây. Đừng sợ!” Đó cũng là lời Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta hôm nay, khi chúng ta đang phải đối đầu với cuộc khủng hoảng kinh tế, khi sức khoẻ của chúng ta đang suy giảm, khi một người thân  đang bị dày vò vì bệnh tật, hay khi con cái ở tuổi niên thiếu  đang khiến chúng ta phải  điên đầu.  Đừng sợ! Hãy vững dạ, vì giữa những sóng gió ba  đào của cuộc sống, chúng ta có Chúa Kitô đang  ở với chúng ta. Cũng như em bé trong câu chuyện ở trên, chúng ta hãy vững tâm gieo mình vào cánh tay  đầy quyền năng và yêu thương của Thiên Chúa. Hãy vững tin và hãy nắm chắc lấy Chúa Giêsu. Chắc chắn Chúa sẽ không  để chúng ta phải thất vọng.

Lm. M. Gioan Nghi, CMC 2014

 

Chúa nhật 19 thường niên, năm A
“Lạy Thày, xin cứu tôi!” Mt. 14:22-33
Lm Nguyễn Thái, Hiệp Nhất tháng 8-2014

Nhà văn Mark Twain cùng đi với vợ viếng thăm Đất Thánh. Họ đến Caphanaum, nơi Chúa Giêsu khởi sự đời sống mục vụ công khai và trải qua nhiều biến cố quan trọng ở đây. Thị trấn nằm trên bờ biển Galiea. Vào một đêm trăng, hai vợ chồng bước đi dọc theo bở biển và quyết định mướn một chiếc thuyền chèo ra biển hóng gió. Mark Twain hỏi một người đàn ông đang ngồi trên thuyền phải trả bao nhiêu tiền để đưa họ ra biển. Mark Tawain thưòng mực bộ com-plê, giầy trắng và đội mũ cao bồi rộng vành của người Texas. Với phong cách và kiểu ăn mặc như vậy, người chủ thuyền nghĩ Mark Twain phải là một người mỹ giàu sang nên ra giá 25 đô la cho một chuyến du thuyền. Nghe vậy, Mark Twain đành cám ơn ông chủ thuyền rồi bỏ đi. Đi được vài bước ông quay sang nói với vợ: “Bây giờ tôi mới biết tại sao chúa Giêsu bước đi trên mặt nước!” Có phải ý ông muốn nói vì đi thuyền đắt quá, Chúa Giêsu không có tiền, nên phải bước đi trên mặt nước không?

Mark Twain đã nghĩ ra một cách cắt nghĩa khôi hài về phép lạ Chúa Giêsu bước đi trên biển trong bài Phúc âm hôm nay, Mt 14:22-33. Một sự hiểu biết đầy đủ về ý nghĩa của câu chuyện Chúa Giêsu bước đi trên biển, ắt phải nói về con người Chúa Giêsu là ai, về giáo hội và về đời sống đức tin của mỗi người Kitô hữu.

1-Về Chúa Giêsu:
Câu chuyện phép lạ Chúa Giêsu bước đi trên mặt nước biển, kết hợp với câu chuyện hóa bánh ra nhiều trong bài Phúc âm tuần trước, chứng tỏ rằng Chúa Giêsu là Thiên Chúa và Ngài có quyền hành trên tất cả mọi sực mạnh tự nhiên và siêu nhiên.

Người Do thái tin tưởng rằng biển cả thuộc lãnh vực của các quyền lực ma quỷ siêu nhiên, chẳng hạn bọn quỷ nhập vào bầy heo, rồi lao xuống biển (Mt 8:32). Một trận cuồng phong bão tố ở biển khơi được coi là công việc của những thần thù nghịch. Bằng việc bước đi trên những ngọn sóng thần hung dữ và làm yên lặng biển động, Chúa Giêsu chứng tỏ Ngài là Đấng có quyền lực và hoàn toàn làm chủ trên những sức mạnh thù nghịch này.

Rất nhiều người Kitô hữu thờ lạy Thiên Chúa nhưng vẫn còn lo lắng, sợ hãi tà thần, ma quỷ, và có khi lại còn tin vào bùa ngãi nữa. Phúc âm hôm nay mang lại cho chúng ta một niềm tin tưởng rằng những quyền lực của bóng tối không có gì đáng sợ khi chúa Giêsu đã hiện diện và hoạt động trong đời sống và công việc làm của chúng ta.

2-Về giáo hội:
Con tài trên đại dương là một trong những biểu tượng của Giáo Hội mà những Kitô hữu tiên khởi đã sử dụng để ám chỉ cuộc hành trình đức tin trên trần gian. Giống như con tàu nghiêng ngả trên sóng nước, Giáo Hội cũng bị tấn công từ mọi phía bởi những quyền lực trần gian như thánh Augustino đã nói: “Lữ hành giữa cơn bánh hại của thế gian và trong niềm an ủi của Thiên Chúa” (Lumen Gentium, đoạn 8). Ở giữa những khủng hoảng, Chúa Giêsu đến mang lại sự bình an và hòa khí êm dịu trong Giáo Hội (Cl 1:20).

Thế nhưng Ngài lại đến dưới một hình thức và cách thế làm nhiều người Kitô hữu sự hãi và la lên: “Ma kìa!”. Họ muốn Ngài tránh xa khỏi họ. Nếu biết lắng nghe, trong bão tố chúng ta sẽ nhận ra tiếng Ngài thì thầm trong gió: “Hãy an tâm. Thầy đây, đừng sợ!” (Mt 14:27). Nếu chúng ta tin tưởng vào lời Ngài hứa, sự hiện diện của Ngài sẽ làm bão tố êm dịu và khủng hoảng được giải quyết (Pl 4:13).

3-Về Phêrô và các người Kitô hữu:
Bài học của Phêrô bước đi trên biển đến với Chúa, và khi nghi ngờ sợ hãi ông đã bị chìm xuống cũng là bài học đức tin cho tất cả mọi người Kitô hữu. Khi nào không tập trung nhìn thẳng vào Chúa Giêsu mà chỉ nhìn vào những đối tượng khác, chúng ta sẽ bị khủng hoảng.

Một nam tu sĩ trong tu hội của Mẹ Teresa Cancutta đã đến than phiền với Mẹ về luật lệ của một vị bề trên đã ban ra, mà ông thấy rằng nó đã cản trở việc mục vụ của ông. “Ơn gọi của tôi là làm việc cho những người cùi,” ông nói với Mẹ Teresa, “tôi muốn sống cho những người cùi”. Mẹ Teresa nhìn thẳng vào mắt vị tu sĩ một lúc rồi mỉm cười và nhẹ nhàng nói: “Thưa sư huynh, ơn gọi của sư huynh không phải làm việc cho những người cùi, nhưng ơn gọi của sư huynh là thuộc về Chúa Kitô.

Khi nào chúng ta không nhìn thẳng lên trời, không nhìn vào những điểm tích cực và lạc quan mà chỉ nhìn xuống, nhìn vào những hoàn cảnh đe dọa xung quanh, vào điều tiêu cực với lòng bi quan yếm thế, chúng ta sẽ bắt đầu chìm xuống. (Pl 4:12b).

Cha Mark Link đã cùng câu chuyện sau đây để minh họa cho điều này. Một con tàu đang gối sóng trên đại dương. Những cơn gió mạnh thổi ngược vào những cánh buồm làm chúng có thể bị rách bươm. Một chàng thủy thủ trẻ được lệnh phải trèo lên cột những cánh buồm lại. Anh chưa bao giờ trèn lên cột buồm chính vào thời tiết khắc nghiệt như vậy bao giờ. Anh bắt đầu trèo, và dường như muốn tụt xuống vì sự gầm thét của gió bão làm cho anh quá sợ hãi khi nhìn xuống. Trong kinh hoàng, anh tê cóng người lại, không thể leo lên hay tụt xuống được. Hoảng sợ anh la to: “Tôi sẽ ngã. Tôi sẽ ngã.” Viên chỉ huy hét lên thật lớn trong cơn gầm thét của bão tố: “Hãy nhìn lên! Hãy nhìn lên sẽ không bị ngã!”

Khi vượt biên đến trại tị nạn Thái Lan, tôi đã học thêm được hai từ Anh ngữ mới: “boat people and land people”, người đến bằng đường biển và bằng đường bộ. Người đến bằng đường biển đã được Cao Ủy Liên hiệp quốc áp dụng chính sách tị nạn cho đi định cư dễ dàng hơn.

Sau khi vượt biên bằng được bộ sang Campuchia, tôi đã xuống tầu vượt qua Vịnh Thái Lan. Con tàu chúng tôi sử dụng chỉ là chiếc tàu chở hàng nông sản trên dòng sông Cửu Long, chứ không phải chiếc tàu đánh cá ngoài biển khơi. Nó nhỏ bé và mong manh giống như chiếc lá trôi trên mặt đại dương bao la. Vào một đêm giông bão, trời tối đen như mực, ghé tai vào mạn thuyền có thể nghe tiếng gió kêu rít bên ngoài. Con thuyền cũ kỹ và bé nhỏ cố gắng trồi lên trên những ngọn sóng cao rồi lại lao đầu xuống vực thẳm đen tối.  Sóng đập vào mạn thuyền kêu răng rắc. Mọi người trong thuyền chỉ còn nhắm mắt, bịt tai và cầu xin Thiên Chúa cùng Mẹ Maria cho qua được cơn khủng khiếp này.

Bây giờ nghĩ lại kinh nghiệm này, tôi có cảm nghiệm giống như Pherô. Ở trên một chiếc thuyền mỏng manh trôi trên biển cả, có khác nào Phêrô bước đi trên nước. Một kinh nghiệm vô cùng sợ hãi nhưng cũng tràn đầy ơn phúc! Tôi đã được cứu thoát là nhờ niềm tin và ơn phúc. Nếu bây giờ lập lại biến cố này, toi sợ rằng sẽ chìm, vì sợ hãi đã càng ngày càng lớn và niềm tin lại suy yếu dần. Tôi đã nghĩ ngờ giống như Phêrô. Và chắc chắn cũng sẽ chìm giống như Phêrô!

Trong lúc các môn đệ cần đến Chúa giêsu, Ngài đã đến với họ. Khi có gió ngược và cuộc đời trở nên trắc trở khó khăn, Chúa Giêsu đã ở đó để giúp đỡ. Ngay khi chúng ta cần đến ngài, Ngài đã ở ngay đó để giải cứu chúng ta (Gc 4:8).

William Barclay chia sẻ như sau: “Trong cuộc đời gió thường thổi ngược. Có những lần khi chúng ta đi ngược gió, và cuộc đời là một sự phấn đấu tuyệt vọng với chính mình, với những hoàn cảnh, những nỗi buồn và quyết định của mình. Những lúc đó, không ai phải phấn đấu một mình, bởi Chúa Giêsu đến với họ qua những sóng gió cuộc đời, với cánh tay đưa ra để cứu vớt và với giọng truyền êm ái ra lệnh cho chúng ta phải an tâm, đừng sợ hãi.”

Thực ra câu chuyện Chúa Giêsu đi trên mặt nước không phhai là một biếnc ố tình cờ xảy ra cho các môn đệ. Đây là dấu hiệu và biểu tượng của tình yêu và quyền năng của Chúa Giêsu đối với Ngài khi gặp bão tố gian nguy (Mt 16:18). Tất cả chúng ta sẽ cảm nghiệm điều này nếu chúng ta kêu cầu với Ngài như Phêrô khi xưa: “Lạy Thầy xin cứu con!” (14:30).

 

Chúa Nhật 19 Thường Niên, Năm A -13-8-2017
SỰ HIỆN DIỆN CỦA CHÚA GIÊSU- NGUỒN BÌNH AN (Mt 14:22 - 33)

Hình ảnh Chúa Giêsu đi trên mặt nước cho chúng ta thấy tình thương của Chúa dành cho các môn đệ thật cao sâu. Dù đêm tối, dù giông bão, cũng không cản bước để Ngài tiến đến với các môn đệ. Ngài đã đến thật đúng lúc, thật kịp thời. Ngài đến để phá tan giông bão. Ngài đến trả lại sự bình yên cho biển cả và cho cả các tông đồ đang hú hồn bạt vía!

Đoạn Tin Mừng này cũng mời gọi chúng ta hãy thẳng thắn kiểm điểm lại đời sống của mình. Nếu hiện giờ chúng ta không cảm nhận được sự bình an, niềm vui mừng và hy vọng thì chắc chắn đó là vì chúng ta đã lìa xa Chúa. Nếu như lúc này chúng ta đang chao đảo và như muốn chìm xuống đáy nước, thì chắc hẳn đó là vì chúng ta đã không còn tin tưởng, cậy trông và phó thác vào Chúa. Hãy quay trở về cùng Chúa và hãy kêu lên như thánh Phêrô: Lạy Chúa, xin cứu vớt con. Chắc chắn Ngài sẽ ra tay phù trợ, bởi vì Ngài không phải chỉ là một Thiên Chúa quyền năng, mà hơn thế nữa, Ngài còn là một người cha đầy lòng thương xót, luôn sẵn sàng cứu vớt và nâng đỡ chúng ta ở mọi nơi và trong mọi lúc. Có Chúa cùng đi với chúng ta trên vạn nẻo đường đời, chúng ta sẽ không còn sợ hãi trước những phong ba và bão táp, chúng ta sẽ không còn lo lắng trước những gian nan và thử thách như lời Thánh Vịnh đã viết:

Ví như CHÚA chẳng xây nhà,
thợ nề vất vả cũng là uổng công.
Thành kia mà CHÚA không phòng giữ,
uổng công người trấn thủ canh đêm. (Tv.127:1)

Sau khi Chúa Giêsu lên thuyền, gió bỗng yên lặng. Sự hiện diện của Người đủ sức mang lại yên tĩnh và chế ngự phong ba bão táp. Biển theo nghĩa Kinh Thánh tượng trưng cho quyền lực của sự ác. Đi trên biển chứng tỏ quyền năng và sự chiến thắng của Chúa Giêsu trên sự dữ, nguồn gốc của bất an, chia rẽ, đau khổ.
Nhiều người Kitô hữu thờ phượng Thiên Chúa nhưng vẫn còn lo lắng, sợ hãi tà thần ma quỉ, mê tín dị đoan. Hãy tin tưởng rằng: quyền lực của bóng tối không có gì đáng sợ khi Chúa đã hiện diện và hoạt động trong đời sống và công việc làm của chúng ta. Nếu biết lắng nghe, trong giông bão cuộc đời, chúng ta sẽ nhận ra tiếng Chúa “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ”. Nếu chúng ta tin tưởng vào lời Chúa hứa thì sự hiện diện của Chúa sẽ làm bão tố êm dịu và khủng hoảng được giải quyết (Pl 4,13).

Xưa có một ông vua tổ chức một cuộc thi tìm ra người nào vẽ được bức tranh yên bình nhất. Nhiều họa sĩ đã tham gia và nộp bài. Nhà vua xem xét tất cả các bức tranh và ông chọn ra hai bức ông thích nhất. Nhưng ông vẫn phải chọn ra một bức tranh đạt giải.

Bức tranh thứ nhất vẽ một hồ nước tĩnh lặng đến mức có thể thấy những ngọn núi cao vút xung quanh soi bóng dưới hồ. Bên trên là bầu trời trong xanh, mây trắng. Đó là một bức tranh mà ai nhìn vào cũng phải mê mẩn.

Bức tranh thứ hai cũng vẽ cảnh núi, nhưng nó mấp mô và trần trụi. Bên trên là bầu trời u ám, vần vũ như sắp có mưa bão, sấm chớp. Phía dưới một ngọn núi là thác nước đổ xuống ào ào. Nhưng khi nhà vua nhìn kỹ, ông thấy bên cạnh thác nước là một bụi cây nhỏ nằm trong một kẽ đá. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang làm tổ. Giữa thác nước đang gào thét, chim mẹ ngồi yên bình trong tổ.

Nhà vua đã chọn bức tranh thứ hai và giải thích: “Bởi vì yên bình không có nghĩa là bạn ở một nơi không có tiếng ồn, không gặp rắc rối, không phải làm việc vất vả. Yên bình là khi sống giữa tất cả những thứ đó, bạn vẫn cảm thấy bình an trong tim. Đó mới là yên bình thực sự”

Nơi đâu có Chúa Giêsu, ở đó có bình an. Cuộc đời người Kitô hữu không thể tránh khỏi những phong ba giông bão của cuộc sống. Cần phải đến với Chúa Giêsu. Nếu biết đặt Người ở trung tâm đời mình thì sẽ tìm kiếm được an bình nội tâm, cho dù có gặp biết bao gian truân thử thách.

Chúa Giêsu hiện diện ngay trong cuộc sống của chúng ta nếu chúng ta biết đến với Người qua việc lắng nghe, thực thi lời Người, đón nhận Mình Máu Thánh Người và siêng năng cầu nguyện với Người.

Lạy Chúa, đứng trước phong ba bão táp của thần dữ, chúng con cảm thấy lao đao vất vả, xin Chúa luôn giúp sức và nâng đỡ sự yếu hèn của chúng con, để chúng con vững tâm tiến bước trong niềm tin tưởng.

Sao Mai

 

June 30, 2017