November 17, 2016
CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN. B
(Ga 18, 33-37)
VUA VŨ TRỤ
Phi-la-tô hỏi Chúa rằng:
Là Vua Do-thái, vinh thăng thế trần.
Nhân dân, Thượng Tế quần thần,
Toàn dân Do-thái, trao phần xét suy.
Quan hỏi: Ông đã làm gì?
Giê-su đáp lại, cũng tùy quý quan.
Nước tôi không thuộc thế gian,
Chốn này trần thế, lan tràn đấu tranh.
Quyền uy chỗ dứng tranh dành,
Vua quan chiến đấu, xây thành lập công.
Tò mò quan hỏi viển vông,
Ông là Vua hả? Sao không có người.
Thật, quan nói đúng từng lời.
Tôi là Vua Cả, cao vời linh thiêng.
Chứng minh chân lý cao thiên,
Muốn nghe sự thật, Chúa Chiên gọi mời.
Trước mặt Philatô, Chúa Giêsu trả lời: Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng cho chân lý. Ai thuộc về chân lý thì nghe tôi. Chân lý là sự thật. Sự thật có một nhưng được nhìn dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Làm sao chúng ta có thể tìm ra được sự thật chân chính?
Cũng thế, chúng ta thấy có rất nhiều tôn giáo khác nhau. Vậy đâu là tôn giáo thật? Có các tôn giáo như Do Thái giáo, Phật giáo, Lão giáo, Khổng giáo, Hồi giáo, Balamôn, Cao Đài, Chính thống giáo, Tin lành và Công giáo…. Các tôn giáo đều cố gắng đi tìm sự thật, nhưng chỉ có sự thật thì bao la. Chúng ta tin vào Chúa Kitô, Con Thiên Chúa. Chính Chúa Kitô là Đường, là sự Thật và là Sự Sống.
Truyện kể về năm anh mù sờ voi. Người thứ nhất sờ tai voi cho rằng con voi to và dẹp như cái quạt. Người thứ hai rờ vào cái vòi thì nói rằng voi thon và dài như cái vòi nước. Người thứ ba sờ chân voi thì nghĩ rằng voi to như cái cột nhà. Anh thứ tư sờ vào đuôi thì nghĩ rằng voi giống cái chổi. Anh thứ năm sờ bụng con voi và cho rằng voi tròn như cái trống. Họ đã bất đồng ý kiến với nhau. Ai cũng có sự thật, nhưng chỉ có một phần sự thật. Mỗi người đều nghĩ rằng họ biết tất cả sự thật.
Chúng ta học biết về sự thật, nhưng sự thật của chúng ta còn qúa giới hạn. Chúng ta phải đến với Đấng là nguồn của chân lý. Đó là Chúa Kitô. Chúa nói rằng: Ai thuộc về chân lý thì nghe tiếng Tôi. Chúa Kitô đến từ Thiên Chúa Cha. Ngài đến để làm chứng cho sự thật. Phải chăng người ta sợ sự thật. Đúng thế, sự thật không những làm cho người ta mất lòng, mất cả của cải và có khi mất cả mạng sống mình. Thánh Gioan Tẩy Giả, nói sự thật nên đã bị tống giam và bị chặt đầu. Biết bao vị thánh tử đạo đã mất mạng sống, vì dám làm nhân chứng cho sự thật.
Nhiều người muốn sống xa sự thật vì sự thật làm mất lòng. Họ không muốn mất đi những mối lợi cả về phần xác lẫn phần hồn, họ dần rời xa sự thật. Sự gian dối nẩy sinh để che đậy những bất toàn, thiếu xót và dơ bẩn của con người. Người ta tìm tiêu hủy sự thật như thủ tiêu hay phi tang, để sống trong sự an toàn của giả dối.
Chỉ có chân lý sẽ dẫn con người ra khỏi bóng tối của lầm lạc. Ánh sáng của Chúa Kitô sẽ giúp chúng ta vượt ra khỏi những gian trá lọc lừa của thế gian. Về bên Chúa, chúng ta hãy đi tìm sự thật, nói sự thật và sống sự thật. Tấm gương sự thật của chúng ta chính là Đức Kitô. Đức Kitô là Vua các Vua. Ngài là Vua của tình yêu. Ngài thí mạng vì tình yêu trong sự thật.
CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN. C-2016
LỄ CHÚA KITÔ VUA
(LC 23: 35-43)
VUA CÁC VUA
Treo thân thánh giá đớn đau,
Nhiều người cười nhạo, hãy mau thoát rời.
Họ còn thách thức nhiều lời,
Ác tâm phản bội, tạo khơi mối thù.
Hùa theo thủ lãnh đui mù,
Giấm chua thay nước, dập trù tấm thân.
Mạo danh chế diễu ngu đần,
Tuyên xưng danh thánh, thế trần gian manh.
Trả thù bản án đóng đanh,
Tâu vua Do-thái, chính danh của Người.
Xếp hàng trộm cướp nhạo cười,
Đóng đinh xỉ nhục, đồng thời khinh khi.
Tỏ lòng thương xót từ bi,
Một anh kẻ trộm, thực thi giao hòa.
Cả đời làm ác phai nhòa,
Nài xin sám hối, trước tòa thứ tha.
Thiên đàng rộng mở bao la,
Chúa tha tất cả, ác tà xóa tan.
Hôm nay hưởng phúc thiên nhan,
Vua trời chiến thắng, vẻ vang muôn đời.
Các thủ lãnh cùng với dân chúng cười nhạo Chúa Giêsu rằng: Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi. Chúa Giêsu chịu treo trên thập giá trần trụi mà chúng lại tuyện xưng là Vua. Bảng viết treo trên cây thánh giá: Người này là Vua dân Do Thái, được nhà cầm quyền Rôma ấn định và không thể thay đổi. Tước hiệu quân vương của Chúa Kitô được chính quyền Rôma thừa nhận cách hy hữu trong bản án. Trong khi đó, dưới chân thập giá, đám đông tò mò nhìn xem quân lính nhạo cười Chúa.
Người ta gọi Ngài là Vua dân Do Thái, nhưng chỉ để nhạo báng Ngài. Lúc bị xét xử và kết án như một tên tử tội, bọn lính đặt Chúa ngồi trên ghế và khoác cho Chúa áo choàng đỏ, đội lên đầu một mão gai như Vương miện và bắt cầm cây gậy như cây Phủ việt, rồi qùy gối chế nhạo: Tâu Vua dân Do Thái. Họ đâu có biết họ đang bái lạy Vua cả trời đất, Vua các Vua. Chúa Giêsu là vị Vua có ngai vàng là chính cây Thập giá và lễ phong vương với bảng viết danh hiệu INRI. Chúa Giêsu là vua, nhưng vương quốc của Ngài không thuộc trần gian. Vương quốc của Chúa là vương quốc tình thương và hy vọng.
Chúa kết thúc cuộc sống trần gian trên thánh giá. Các đối thủ nhục mạ và đóng đinh Chúa giữa hai tên trộm và nói rằng hắn xưng mình là Vua, nhưng chỉ là vua bịp đáng chết như tên gian phi. Họ hoàn toàn không biết Chúa Giêsu là ai. Họ đã xúc phạm đến Chúa cách tồi tệ. Chúa im lặng cam chịu mọi khổ nhục để hoàn tất hy tế dâng Chúa Cha để đền tội cho nhân loại.
Chính trên thập giá, vương quyền Chúa đã thắng tâm hồn con người. Một trong hai tên trộm đã thưa rằng: Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhờ đến tôi. Anh trộm đã cảm thông với Chúa. Anh đã nhận ra quyền năng và tin vào ơn cứu độ. Chúa Giêsu đã chấp nhận anh như người đầu tiên bước vào Nước của Chúa: Ta bảo thật ngươi, ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta. Anh đã được giải thoát. Anh đã đi đường tắt vào cửa thiên đàng.
Vua Giêsu là Vua vũ trụ và là Vua của tâm hồn. Chúa yêu thương mọi người như người mục tử nhân lành sẵn sàng hy sinh mạng sống vì đàn chiên. Chúa đã yêu thương và tha thứ tất cả những người đã xúc phạm đến Chúa. Trên thánh giá, Chúa đã xin Chúa Cha tha tội cho họ vì họ lầm chẳng biết. Chúng ta nài xin Chúa tha thứ mọi tội lỗi cho chúng ta, vì chúng ta cố tình phạm tội làm mất lòng Chúa. Lạy Chúa, xin thương xót chúng con.
lm Hùng 2016
THỨ HAI, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 1-4).
DÂNG CÚNG
Bỏ tiền dâng cúng vào hòm,
Một bà nghèo khó, bỏ bòn vài xu.
Chúa ngồi quan sát trưng thu,
Khá khen bà góa, mặc dù nghèo sơ.
Nhiều người cho của dư hờ,
Dâng lên Thiên Chúa, tôn thờ dửng dưng.
Bà nầy túng thiếu qúa chừng,
Đã dâng tất cả, thắt lưng quẫn cùng.
Đơn sơ phó thác tín trung,
An bài cuộc sống, bao dung tâm hồn.
Lắng lo thờ phượng kính tôn,
Lòng thành bác ái, túi khôn đong đầy.
Không ưa của lễ trưng bày,
Tấm lòng quảng đại, dựng xây Nước Trời.
Quan phòng Tạo Hóa cao vời,
Mỗi người cuộc sống, vào đời phát huy.
THỨ BA, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 5-11).
TIÊN BÁO
Trầm trồ khen ngợi đền thờ,
Trang hoàng đá quí, bàn thờ đẹp thay.
Những gì nhìn ngắm hôm nay,
Đến ngày tàn phá, qua tay kẻ thù.
Không còn hòn đá trùng tu,
Dấu nào mà biết, dự trù xảy ra?
Các con ý tứ người ta,
Mạo danh Chúa Cả, chính là ta đây.
Chớ đi theo chúng sa lầy,
Chiến tranh loạn lạc, náo gây mọi miền.
Các con đừng sợ, ưu phiền,
Dân này nổi dậy, nát nghiền dân kia.
Cõi bờ các nước phân chia,
Nhiều nơi động đất, chia lìa xa nhau.
Hoành hành ôn dịch đớn đau,
Bầu trời điềm lạ, theo sau tỏ bày.
THỨ TƯ, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 12-19).
BÁCH HẠI
Người ta bắt bớ các con,
Hội đường giao nộp, mỏi mòn tháng năm.
Ngục tù giam hãm hờn căm,
Quan quyền vua Chúa, chỉ nhằm oán ghen.
Giữa đời ánh sáng muối men,
Danh Thầy nhân chứng, ca khen Chúa Trời.
Các con ghi nhớ đôi lời,
Chớ lo đáp lại, người đời hỏi han.
Thầy ban miệng lưỡi khôn ngoan,
Đám người thù địch, làm càn dối gian.
Gia đình bạn hữu than van,
Thân bằng quyến thuộc, gian nan vì Thầy.
Người ta bắt bớ bao vây,
Mọi người ghét bỏ, khổ lây cuộc đời.
Các con bền đỗ mọi thời,
Linh hồn được cứu, Nước Trời mở ra.
THỨ NĂM, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 20-28).
TIÊN BÁO
Chúa khuyên môn đệ sẵn sàng,
Giê-ru-sa-lém, ngỡ ngàng bao vây,
Đến ngày tàn phá nơi đây,
Quân thù đắp lũy, loạn gây mọi nhà.
Những ai trong đất, rời xa,
Vùng quê chớ bỏ, lân la vào thành.
Những ngày báo oán thi hành,
Mọi lời ứng nghiệm, hoàn thành đã ghi.
Khốn cho phụ nữ, thai nhi,
Nhiều người khốn cực, ai bì ai than.
Đổ cơn thịnh nộ tràn lan,
Đông người ngã ngục, cả ngàn làm tôi,
Kinh hồn sợ hãi dầu xôi,
Tầng trời rung chuyển, núi đồi thấu chăng.
Con Người xuất hiện quyền năng,
Ngẩng đầu đứng dậy, trời trăng sáng dần.
THỨ SÁU, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 29-33).
NHÂN QỦA
Nhìn xem cây vả ngoài đồng,
Đâm chồi nầy lộc, mùa Đông qua rồi,
Xuân sang cây cối đâm chồi,
Mùa Hè gần đến, sườn đồi nở hoa.
Nhìn xem vũ trụ bao la,
Vạn vần dấu chỉ, biết là thời gian.
Hiểu rằng Thiên Chúa thương ban,
Nước Trời gần đến, thiên nhan rạng ngời.
Mọi điều tiên báo trong đời,
Dù rằng trời đất, một thời qua đi.
Lời Thầy vẫn cứ duy trì,
Ngàn muôn thế hệ, thực thi thành toàn.
Các con tỉnh thức sẵn sàng,
Con Người sẽ đến, mở đàng thiên cung.
Ân ban phúc lộc muôn trùng,
Chung phần hưởng phước, vô cùng đời sau.
THỨ BẢY, TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN
(Lc 21, 34-36).
TỈNH THỨC
Các con tỉnh thức nguyện cầu,
Mong rằng thoát khỏi, ngõ hầu chấn hưng.
Thế gian lôi cuốn không ngừng,
Ăn chơi thỏa thích, tưng bừng sáng đêm.
Tâm hồn nặng trĩu như nêm,
Rã rời thân xác, nếm thêm mùi đời.
Say xưa lo lắng việc đời,
Thình lình ụp xuống, một thời rã tan.
Các con đừng cố vãn than,
Sẵn sàng tỉnh thức, miên man đợi chờ.
Nguyện cầu sùng kính tôn thờ,
Mong rằng thoát khỏi, hưởng nhờ thánh ân.
Kiên tâm giữ vững tinh thần,
Lạc an hiện diện, tới gần Chúa Con.
Trung kiên yêu mến sắt son,
Vinh quang tỏa chiếu, vẹn tròn tín trung.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
sưu tầm 24-11-15