Đại Lãn Thời @ Thèm VRLH
Chúa nhật 5 thường niên, năm C-2019
Người xưa dạy con cháu rằng: “Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ”. Nhưng nhìn vào xã hội ngày nay ta thấy rất nhiều người chẳng muốn làm, chỉ chực chờ ăn. Những loại người này có thể gọi là Đại Lãn thời @.
Chuyện xưa kể rằng: Một ngày nọ, Đại Lãn đến bên một cây sung to. Chao ôi, bao nhiêu là quả chín! Lại nữa, thỉnh thoảng một quả rơi xuống bên gốc cây. Hắn nghĩ ngay ra một diệu kế. Cần phải nằm ngửa, há to miệng, thế nào cũng có quả rơi đúng miệng. Lúc đó, hắn sẽ nhai ngon lành, mà chẳng cần phải hoài công leo trèo, hái lượm gì… Nhiều quả sung lần lượt rơi chung quanh mình, nhưng chẳng có một quả nào rơi vào miệng hắn. Vừa đói, vừa mệt, hắn đành nuốt nước bọt thất vọng đứng dậy. Thành ngữ ''Há miệng chờ sung'' hay “Đại Lãn chờ sung'' từ đó đã gán cho những kẻ lười biếng mà lại đòi có cái ăn, cái để . . .
Chuyện ngày nay kể rằng: cứ đất nào đẹp, địa thế thuận lợi thì lãnh đạo sẽ quy hoạch để cướp đất, phân lô và bán đất. Các quan chức này chỉ thấy đất là thấy vàng mà không nhìn thấy biết bao mồ hôi người dân đã đổ ra trên mặt đất này từ bao đời nay. Họ giống như Đại Lãn cứ tưởng há miệng là sung rơi trúng cho mà ăn, nhưng họ đã lầm! Chân lý luôn thắng. Những người không làm mà đòi ăn đều thất bại đắng cay. Điển hình là TP Đã Nẵng với cái tên Vũ Nhôm làm bình phong cho các quan chức để thâu tóm đất giá rẻ mạt mà bán với giá trên trời nay cũng đang bóc lịch 17 năm và trả lại cho đất nước cả hàng ngàn tỉ. Và đắng lòng hơn là chẳng cần quy hoạch theo chương trình phát triển đất nước, nhưng vẫn to tiếng đuổi dân chiếm đất như Thủ Thiêm để bây giờ chín rõ mươi mươi không có quy hoạch, và tuyên bố trả lại cho dân, cho giáo xứ, cho Dòng Thủ Thiêm . . . Gần đây nhất là VRLH, những Đại Lãn thời @ cũng ngang nhiên giải toả để làm gì thì không có văn bản rõ ràng. Họ chỉ thấy đất vàng và muốn chiếm mà đâu nghĩ đất đã có chủ từ rất xa xưa , giáo hội Công giáo đã khai phá , và cho dân trồng cấy. Người dân bao đời đã gìn giữ cho con cháu chứ đâu nghĩ rằng một đất nước dường như không còn luật pháp, không đối thoại, không ra toà xét xử mà tự dưng bị mất nhà, mất đất trước những ngày xuân đoàn tụ gia đình. Chúng ta tin rằng chân lý sẽ thắng vì “Có làm thì mới có ăn – Không dưng ai dễ mang phần cho ta”.
Bài phúc âm hôm nay nhiều người nghĩ đơn giản là chỉ cần vâng nghe lời Chúa là có mẻ cá kỳ diệu. Chúa chẳng bao giờ ban cho kẻ lười biếng dư thừa. Chúa chỉ chúc phúc cho những ai đã vất vả cực nhọc được nhìn thấy công lao của mình bỏ ra thật xứng đáng.
Phúc âm kể rằng anh em nhà ngư phủ Simon và Anre đã vất vả đánh cá cả đêm mà chẳng được con nào. Họ vật vã với sóng gió biển cả suốt đêm. Họ luôn phải đối mặt với biết bao hiểm nguy. Thế nhưng lưới vẫn nhẹ, thuyền vẫn rỗng vì chẳng bắt được con cá nào. Ánh bình minh hôm nay không đem lại cho họ niềm vui. Niềm hân hoan của ngày mới không đến với họ. Họ thất vọng nhiều hơn vui. Một đêm vất vả chẳng được gì là dấu chỉ cho một ngày cơm bữa no bữa đói. Lòng buồn vời vợi. Họ ngồi giặt lưới trong tâm trạng nặng trĩu những âu lo. Thuyền lứơi của họ xem ra đã vô dụng. Bỗng dưng Thầy Giêsu lạichỉ cho họ cách bắt cá. Hãy thả lưới bên mạn thuyền sẽ có cá. Họ đã làm và đã thấy điều kỳ diện.
Quả đúng là “Trời không bao giờ phụ ta”. Trời luôn chúc phúc cho những ai thành tâm thiện chí sẽ không đói khổ bao giờ. Chúng ta hãy tin tưởng vào chân lý luôn thằng, sự cần cù của chúng ta luôn được chúc phúc từ Thiên Chúa.
Năm mới Kỷ Hợi đang bắt đầu, chúng ta hãy xin Chúa chúc lành cho công việc chúng ta một năm thuận buồm xuôi gió. Một năm luôn được nhìn thấy thành quả của mình sau những ngày tháng vất vả vun trồng.
Ước gì mỗi người chúng ta dầu trong hoàn cảnh nào, cũng không bỏ cuộc nhưng luôn tin tưởng vào ơn trợ giúp của Chúa sẽ trợ giúp những ai tin tưởng cầu xin Ngài. Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa trong những lúc khó khăn. Amen.
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
Muôn Sự Nhờ Trời
5 thường niên, năm c-2016
Ngày đầu năm chúng ta hay thăm hỏi nhau bạn làm ăn thế nào? Cuộc sống của bạn có bình an không? Dường như ai cũng khiêm tốn trả lời: nhờ ơn Trời mà năm nay làm ăn tốt hơn. Nhờ ơn Chúa mà được bình an mọi sự.
Nhà thơ Nguyễn Du năm xưa cũng từng tin vào Trời. Ông Trời định đoạt mọi sự cho nhân gian.
Trời còn để có hôm nay
Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời
Hoa tàn mà lại thêm tươi
Trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa
Quả thực, “Trời còn để có hôm nay” để sống, để nhìn thấy nhau, là ân ban bởi Trời. Mỗi ngày là một tặng phẩm của đất trời. Dầu không biết ngày mai sẽ ra sao nhưng vẫn phải trân quý giây phút hiện tại để cám tạ ơn Trời đã ban cho chúng ta được đoàn viên hôm nay. Dẫu rằng có những lúc “Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời”, thế nhưngsau những rủi ro, cùng cực, khổ đau, thao thức, ba đào... Trời vẫn cho chúng ta có ngày hôm nay để có thề sum vầy bên nhau.
Ngày xưa có người hỏi Socrates: “Ông là người có học vấn uyên thâm, ông có biết khoảng cách giữa trời và đất là bao nhiêu không?”
Socrates trả lời: “Khoảng 1 mét”.
Người đó không tin nói:“Thưa ông, ngoài trẻ sơ sinh ra, chúng ta ai cũng cao hơn 1m, nếu độ cao giữa trời và đất chỉ có 1m, thì chẳng phải chúng ta đã đâm vào bầu trời rồi hay sao?”
Socrates tiếp tục nói: “Đúng, ai mà chả cao hơn 1m, nếu muốn nổi bật giữa trời đất, thì phải biết cách cúi đầu”.
Hóa ra con người cần phải học cúi đầu. Cúi đầu để thấy mình không bằng ai. Cúi đầu để thấy con người mình thật hạn hẹp cần đến sự trợ giúp của Trời cao. Cúi đầu để thấy rằng mình cần sự trợ giúp của anh em. Cúi đầu để thấy mọi sự đều là ân ban của Trời mà biết sống cảm mến tri ân.
Phê-rô và các bạn chài năm xưa đã thấy quyền năng Chúa nhờ biết cúi đầu. Cúi đầu để vâng lời Thầy mà chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới. Họ đã được một mẻ cá quá lớn, lớn đến nỗi một thuyền không mang về hết mà phải nhờ đến các bạn đồng nghiệp.
Mẻ cá này cũng là hình ảnh tiên báo cho lời giảng thuyết đầu tiên của Phêrô sau ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống. Phêrô đã nhờ ơn Chúa thánh Thần mà mang về cho Giáo hội hơn 3000 người tin theo Chúa.
Các tông đồ cũng dựa vào sức mạnh của Chúa để ra đi loan báo tin mừng. Các ngài đa phần là dân chài nghèo hèn thế mà đã thay đổi cả thế giới. Văn hoá kytô giáo đã phủ khắp năm châu bốn biển không do tài trí của con người, mà do quyền năng Chúa thực hiện trên những con người vốn dĩ bất toàn vẫn làm nên những chuyện phi thường.
Cuộc đời luôn đưa đến biết bao khó khăn thử thách. Hãy tin tưởng phó thác vào Chúa. Hãy bước đi trong niềm tín thác nơi Chúa. Chính Chúa sẽ trợ giúp chúng ta. Chính Chúa sẽ dẫn chúng ta đến chỗ thành toàn. Nơi Thiên Chúa không gì mà Ngài không làm được. Ngài có đủ quyền năng để hoàn tất chương trình của chúng ta.
Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết cậy dựa vào Chúa để can đảm ra đi loan báo tin mừng. Ước gì mỗi người chúng ta dầu trong hoàn cảnh nào, cũng không bỏ cuộc, nhưng luôn tin tưởng vào ơn trợ giúp của Chúa sẽ dẫn chúng ta đi qua những thăng trầm của cuộc đời. Cuộc đời luôn có những khó khăn. Dòng đời luôn có những bấp bênh nhưng chúng ta hãy tin tưởng, Chúa sẽ luôn kịp thời nâng đỡ và giải cứu chúng ta khỏi những nguy nan, bất trắc và hiểm nguy. Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa trong những lúc nguy nan. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền