XUÂN BÍNH THÂN (KHỈ) 2016
by Lm. Tạ duy Tuyền
Giao Thừa
Tống cựu nghinh tân
Giây phút Giao thừa là giây phút “Tống cựu nghênh tân”. “Tống cựu nghênh tân” là bỏ đi cái cũ, để đón chào cái mới đến. Bỏ đi không chỉ là những đồ đạc cũ kỹ, lỗi thời để thay cái mới xinh tươi mà còn phải biết dọn chính mình sạch sẽ, tinh tươm, gác lại tất cả những âu lo, bực dọc. . . Có như vậy tâm hồn mới thanh thỏa để đón nhận cái mới.
Tập tục “tống cựu nghênh tân” thường được chuẩn bị từ sau khi tiễn ông Táo về trời. Đó là lúc mọi người, mọi nhà thu dọn thật sạch sẽ từ trong nhà ra ngoài ngõ, sơn sửa nhà cửa, lau chùi bàn ghế, sửa soạn thức ăn; tống tiễn những khó khăn vất vả năm cũ và giành chỗ cho những may mắn tốt đẹp sắp đến trong năm mới.
Giao Thừa năm nay dân tộc Việt Nam chúng ta tiễn con Dê để đón con Khỉ đến. Con khỉ là một loài rất khôn ngoan, lại hay bắt chước người. Nhưng đáng tiếc khỉ vẫn là khỉ cho dù nó cố gắng bắt chước người nó vẫn không thể bỏ đi bản tính cố hữu của mình nên khỉ vẫn là khỉ chẳng bao giờ thay đổi được bản tính của mình.
Truyền thuyết kể rằng:
Sau khi chết, con khỉ nọ liền đi gặp Diêm vương để xin kiếp sau được làm người. Diêm vương nói như một mệnh lệnh:“Muốn làm người, ngươi phải nhổ hết lông trên thân thể của ngươi”.
Nói xong, Diêm vương kêu lũ quỷ đè khỉ ra mà nhổ lông. Mới bị nhổ một sợi lông, con khỉ la lên: “Đau chết đi được!”. Nghe vậy, Diêm vương cười to và nói: “Một sợi lông mày cũng không muốn nhổ, làm sao làm người được chứ?”.
Hóa ra làm người không dễ. Muốn sống cho nên người thì cũng phải nhổ đi rất nhiều thứ lông lá bám trên con người. Những lông lá đó là những thói hư tật xấu, những đam mê thấp hèn để mình hoàn thiện tính người hơn. Con người có đời sống sinh vật theo bản năng nhưng con người còn có sự sống thần linh. Thế nên, con người chỉ là người khi biết tự chủ bản năng để sống theo bậc sống của mình. Con người chỉ là người khi biết đi vào con đường hẹp, con đường của hy sinh, của từ bỏ đề sống thanh thoát với ràng buộc của bản năng, của đam mê tật xấu.
Tống cựu, nghinh tân còn được hiểu là bỏ cái cũ nếu nó xấu, đón cái mới nếu nó đẹp. Đây cũng là quy luật của vạn vật. Mọi sự đều đổi thay. Có những cái hôm qua đẹp ngày hôm nay lại lỗi thời. Có những cái hôm qua cần nhưng hôm nay lại bỏ đi. Đổi thay dường như là một quy luật của dòng đời. Vì:
Đổi thay ai trách được dòng đời
Tựa gió vô tình thổi khắp nơi
Nguyện ước hôm nào chưa xóa sạch
Dấu yêu ngày cũ đã xa rời
Thời gian cứ vần xoay mà con người cứ bám vào những hỷ nộ ái ố là tự đầy đọa mình trong khổ đau.
Hững hờ Hạ tới nhìn trăng lặn
Ngơ ngẩn Đông về ngó tuyết rơi
Tham áo vương vào vòng khổ lụy
Người xưa vốn nói chẳng sai lời.
Cuộc sống luôn đổi thay. Đông qua Hạ tới là lẽ thường của vạn vật. Đừng quá tham lam bám vào những cái mau qua mà vương vòng khổ lụy. Hãy nhìn xem vạn vật đều thay đổi bằng việc bỏ cũ lấy mới để phát triển và đẹp xinh hơn. Con người cũng cần đổi thay, cần nhổ đi những lông lá của tham sân si để mình thêm đẹp xinh hơn. Đừng sống cố chấp mà bỡ lỡ biết bao niềm vui trôi qua.
Hôm nay chúng ta đang sống trong giây phút giao thừa, giây phút chuyển giao giữa cũ và mới. Giây phút tống bỏ đi những điều không tốt để đón điều tốt đẹp đến với chúng ta. Giây phút này chúng ta hãy can đảm bỏ đi những đố kỵ, giận hờn, ghen ghét. Hãy làm mới tình người qua tinh thần hòa giải yêu thương. Giây phút này không ai muốn ưu phiền, càng không muốn những điều bực dọc đến với mình. Hãy gác lại những bất đồng ý kiến, những thành kiến cố chấp để cùng nhau đón một mùa xuân yêu thương và hạnh phúc.
Nhưng điều mà Chúa muốn chúng ta phải thay mới đổi cũ mỗi ngày đó chính là “hãy hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện”. Vạn vật vào xuân để thay đổi thì con người muốn thăng tiến cũng phải thay đổi để hoàn thiện hơn.
Xin Chúa giúp chúng ta tống bỏ đi những điều xấu để mặc lấy con người mới. Con người đầy ân sủng của Chúa sẽ mang về cho nhân gian niềm vui và hạnh phúc. Xin Chúa chúc lành cho đêm giao thừa chúng ta tràn ngập tiếng cười vui và muôn lời cầu chúc tốt đẹp dành cho nhau. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Mồng Một Tết
Xuân Đã Về
“Xuân về”, hai chữ gợi lên trong ta biết bao niềm vui và hạnh phúc. Niềm vui của những kỷ niệm tuổi thơ được nhận những đồng tiền lì xi. Niềm vui của hiện tại vì được chào đón một mùa xuân mới. Thế nên, khi nghe nhạc xuân ai cũng dạt dào niềm vui, dường như tâm hồn cũng lâng lâng lạ thường hòa theo tiếng hát rộn ràng.
Xuân đã về, Xuân đã về,
Kià bao ánh Xuân về tràn lan mênh mông.
Trên cánh đồng, chim hót mừng đang thướt tha từng đàn tung bay vui say
Xuân đã về, Xuân đã về,
Ngàn hoa hé môi cười tươi đón gió mới
Xuân đã về, Xuân đã về,
Ta hát vang lên câu ca mừng chào Xuân
Ngày xuân ai cũng vui. Già trẻ lớn bé đều vui mừng chào đón xuân sang. Các thanh niên thiếu nữ thì rộn ràng chân bước với những nụ cười xinh như hoa. Các trẻ nhỏ thì ríu rít gọi nhau nhận tiền lì xì của ông bà cha mẹ. Tất cả làm nên một bức tranh xuân thật rộn ràng vui tươi.
Ngoài trời bao la, xinh tươi,
Bao cô gái đẹp cười trong xinh như hoa, lập loè bao aó xanh xanh,
chen bông tím vàng, đẹp hơn Tiên Nga.
Ngoài bầy em bé ríu rít, khúc khích tiếng cuời rủ nhau vui ca.
Ngày xuân dường như ai cũng tạm gác lại mọi bộn bề của cuộc sống để vui xuân. Bác nông dân ngừng cày ruộng vui say xuân. Bao cô gái quê cũng dạt dạo niềm vui đón gió mới chứ không phải cặm cụi cấy trồng lúa mạ nơi ruộng sâu.
Xuân đã về, trên cánh đồng
Bao bác nông ngừng cày ruộng vui say xuân
Xuân đã về, Xuân đã về,
Ngàn cô gái quê cười tươi đón gió mới,
Xuân đã về, Xuân đã về,
Ta hát vang chào mừng Xuân sang, Xuân sang
Quả thực, ngày xuân luôn mang lại cho chúng ta một niềm vui dạt dào. Ngày xuân ai cũng mong được sum vầy bên những người thân để đón chào một mùa xuân mới. Cùng nâng ly rượu mừng chúc nhau hưởng trọn vẹn niềm vui trong ngày xuân mới. Cùng chúc nhau vạn sự như ý, chúc nhau luôn an khang thịnh vượng. Cuộc sống luôn chạy theo công việc, luôn bận rộn với tiền tài, danh vọng khiến chúng ta chẳng có giờ gần gũi người thân, thì ngày xuân ta có dịp đến bên nhau để gắn kết tình bằng hữu, để tỏ lòng tri ân với ông bà cha mẹ, để cùng nhau hòa lên câu hát mừng xuân.
Ngày xuân chúng ta cũng không quên hướng về Đấng đã cho ta mùa xuân. Ngài là Đấng Tạo Thành. Ngài là Đấng Càn khôn đã cho con tạo xoay vần theo cung nhịp Xuân- Hạ - Thu - Đông. Ngài là Đấng tạo nên mùa xuân nên Ngài cũng tạo nên những thay đổi cho cuộc sống quanh ta thêm đẹp xinh hơn.
Xin tri ân Đấng Tạo Thành đã cho ta mùa xuân. Xin Chúa là Chúa mùa xuân chúc lành cho ngày xuân của chúng ta luôn tươi vui rộn ràng. Xin cho những ngày họp mặt mừng xuân nơi các gia đình luôn ngập tràn niềm vui. Xin Chúa là Chúa Mùa Xuân cũng chúc lành cho cuộc đời chúng ta mãi mãi là mùa xuân luôn bình an và thành công mọi sự trong năm Bính Thân.
Ngày đầu xuân chúng ta cũng dâng lên Chúa là Chúa mùa xuân ban cho chúng ta bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông muôn vàn hồng ân Chúa. Xin dâng lên Chúa bao công việc dự tính trong một năm được mọi sự như ý. Bởi vì « nếu Chúa không phù trì thì thợ nề vất vả cũng bằng uổng công». Hoặc cha ông ta cũng nói : « Dã tràng se cát biển đông ...Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì? ». Xin Chúa là Đấng đã làm cho con tạo xoay vần xin cũng gìn giữ chở che cuộc đời chúng ta một năm bình an.
Cuối cùng xin gửi đến quý vị lời cầu chúc với 2 câu đối xuân với ước mong mọi người, mọi nhà mừng vui chào đón xuân sang :
Năm Thánh Lòng Thương Xót, Ân tình Chúa, tuôn trào đến muôn người
Xuân gieo hạnh phúc, tràn muôn lối, Xuân mãi vẫn là xuân
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Mồng Hai Tết
Tri Ân Ông bà cha mẹ
Đạo truyền thống Việt Nam được coi là đạo hiếu. Cốt tuỷ của Đạo hiếu là Đức Hiếu thảo được thể hiện qua hai điều: Tôn kính cha mẹ lúc còn sống và thờ kính cha mẹ, ông bà khi các ngài qua đời.
Nhiều bài ca dao, tục ngữ, nhiều bài hát, câu chuyện, đã kể về công cha nghĩa mẹ và răn dạy con cái cần sống đáp đền công ơn ấy :
“Công cha nghĩa mẹ cao vời
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên người con phải xót xa
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao
Đội ơn chín chữ cù lao
Sinh thành kể mấy non cao cho vừa”.
Bởi đó khi cha mẹ về già, con cái phụng dưỡng cha mẹ với của ngon vật lạ, sáng viếng tối thăm:
“Muốn cho gần mẹ gần cha
Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền.”
Suốt dọc dài lịch sử, cha ông đã để lại rất nhiều mẫu gương sáng ngời về đạo hiếu. Lòng hiếu thuận ấy sâu đậm đến nỗi khóc thương mẹ mà mù cả đôi mắt như chuyện Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu.
Chuyện kể rằng:
Lục Vân Tiên đang trên đường đi thi, nghe tin mẹ mất, quá thương xót mẹ, chàng khóc lóc thảm thiết. Chàng đã bỏ thi - bỏ dở cả con đường công danh sự nghiệp sáng lạn đang ở phía trước, quay về quê để chịu tang mẹ. Trên đường về khóc thương mẹ đến thành bệnh mà mù mắt. Mắt đã mù nhưng nỗi sầu vẫn chưa nguôi ngoai:
Ôi thôi ! Con mắt đã mang lấy sầu
Mịt mù nào thấy gì đâu.
Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu đã nêu bật chữ Hiếu nơi Lục Vân Tiên để rồi răn bảo người đời :
Hỡi ai lẳng lặng mà nghe
Dữ răn việc trước, lành dè thân sau
Trai thời trung hiếu làm đầu
Gái thời tiết hạnh là câu trau mình
Vào những ngày đầu Năm Mới, Giáo hội Việt Nam dành trọn ngày Mồng Hai Tết để con cái dâng thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho ông bà, cha mẹ, tổ tiên . Đây là dịp để con cái tri ân công ơn trời bể của cha mẹ. Cuộc đời chúng ta được dệt nên từ những giọt mồ hôi lao công vất vả của ông bà cha mẹ. Các ngài đã hy sinh một nắng hai sương cho cuộc đời ta tươi vui, hạnh phúc. Công ơn của các ngài thật lớn lao, lớn lao đến nỗi ca dao cũng từng nói:
“Công cha như núi Thái Sơn.
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha.
Cho tròn Chữ Hiếu mới là Đạo con”
Lời ca dao thật đơn sơ, mộc mạc nhưng biểu lộ một giá trị bất hủ của Đạo hiếu trong lòng người Việt Nam. Điểm nổi bật của lòng hiếu nghĩa là lòng biết ơn và sống báo đáp công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Hiếu nghĩa khi còn ở với cha mẹ thì vâng lời kính yêu các ngài. Hiếu nghĩa khi ở xa thì luôn biết thăm hỏi, dành đồng quà tấm bánh cho các ngài. Hiếu nghĩa cả khi các ngài qua đời thì cầu kinh dâng lễ.
Hôm nay trong ngày mừng xuân là dịp con cái quây quần bên cha mẹ ông bà để tỏ lòng tri ân. Thật hạnh phúc trong ngày xuân chúng ta được cha mẹ ông bà chúc lành cho ngày xuân của chúng ta. Thật hân hoan khi ngày xuân được sum họp bên nhau trong tình nghĩa ruột thịt. Đúng như thánh vịnh nói:
“Anh em sum họp một nhà
Bao là tốt đẹp, bao là tốt tươi”.
Xin Chúa là Chúa của mùa xuân, là cùng đích của mọi vạn vật chúc lành cho ngày sum họp của các gia đình luôn nồng nàn mến thương. Xin cho chúng ta luôn biết trân trọng mái ấm gia đình, vì chẳng ở đâu có người yêu thương, lo lắng cho ta bằng những người thân trong gia đình. Hãy trân trọng gia đình bằng việc sống có trách nhiệm với bổn phận của mình. Đừng vì thói lười biếng, trốn tránh trách nhiệm của mình mà mang lại những nỗi đau cho người thân. Xin đừng bao giờ vui xuân mà bán hết gia tài, gây nên đau khổ cho gia đình chỉ vì đam mê cờ bạc, rượu chè, trai gái . . .
Xin cho ngày xuân luôn thắt chặt tình ruột thịt để cùng nhau xây dựng gia đình trong yêu thương nồng ấm và mỗi ngày an khang thịnh vượng hơn. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Mồng Ba Tết
Thánh Hóa Công Ăn Việc Làm
Mưu sự tại nhân - Thành sự tại Thiên
Có một bạn trẻ đi tìm việc làm, được phỏng vấn :
– Khi mới ra trường bạn nghĩ gì?
-Làm giàu không khó!!
-Vậy hôm nay bạn nghĩ gì?.
-Hồi đó lỡ mồm
Quả thực làm giầu không khó, nhưng đâu phải ai cũng làm giầu được. Có người rất vất vả mà chẳng đủ ăn. Có người vừa làm vừa chơi mà vẫn dư thừa. Có người học hàm học vị mà vẫn sống thiếu thốn. Có người chẳng bằng cấp mà vẫn làm ông này bà kia . . .
Xem ra làm giầu không khó. Cái khó là Ông Trời có chúc phúc hay không. Nếu ông Trời không chúc phúc thì mọi sự cũng tựa như “Dã tràng xe cát biển đông - Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì”.
Người Việt Nam từ xưa vẫn tin vào vận Trời. Họ luôn cầu khẩn ông Trời. Ông Trời trở thành một thần linh luôn đồng hành với con người qua mọi thăng trầm. Tuy không rõ Ông Trời thế nào nhưng không ai lại không kính Trời. Ai cũng sợ Trời và cố gắng làm vui lòng Trời. Vì ông trời làm chủ vận mệnh muôn loài. Ông Trời quyền phép vô cùng. Thế nên:
Mưu sự tại nhân – Thành sự tại Thiên.
Trời cho ai nấy hưởng
Sống nhờ ơn Trời – Chết về chầu Trời.
Khi làm ăn mùa màng không được như ý thì người ta cầu trời:
“Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy đầy bát cơm
Lấy rơm đun bếp”
Làn mưa từ Trời sẽ mang lại niềm vui cho công việc, cho cuộc sống con người:
“Nhờ Trời mưa thuận gió hoà
Nào cày, nào cấy trẻ già đua nhau
Người Việt cũng luôn tin vào Trời rất công bình, hoạ phúc công minh; Ông Trời như một ông chủ luôn thưởng phạt công minh:
“Trời nào có phụ ai đâu
Hay làm thì giầu, có chí thì nên”
Hôm nay Giáo hội mời gọi chúng ta trao phó công việc làm ăn cho Thiên Chúa. Chúng ta tin rằng Thiên Chúa quyền năng, Ngài điều khiển mọi loài. Ngài là Đấng cho mưa thuận gió hoà trên kẻ lành người dữ. Ngài là Đấng ban lại cho chúng ta sự thành công trong công việc mà thánh vương Đa-vít đã từng nói: “Nếu Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng bằng uổng công”.
Lịch sử nhân loại đã từng chứng minh có biết bao công trình mà không có bàn tay Thiên Chúa, hay cố tình loại trừ Thiên Chúa sẽ khó hoàn thành, đôi khi còn bị huỷ diệt.
Đó chính là sự kiện xây tháp Babel. Con người đã từng không chấp nhận thua Thiên Chúa. Họ muốn chống lại Thiên Chúa nên hợp lực với nhau để xây tháp tới Trời. Thế nhưng, lực bất tòng tâm. Công trình của họ đã bị dang dở. Họ chia rẽ nhau ngay khi công việc còn dở dang.
Gần đây nhất là sự kiện con tàu Titalic. Con tàu của sự kiêu hãnh của con người có thể chống lại phong ba bão tố. Người ta tưởng rằng với sự văn minh của nhân loại, người ta không cần ơn Trời vẫn có thể đi biển bình yên. Thế nhưng, con tàu đó đã bị chìm xuống đại dương cùng với sự ngạo nghễ của con người khi đâm vào một tảng đá ngầm mà không ai học được “chữ ngờ”.
Thế nên, việc cầu Trời, khấn Trời dù ở khung trời văn minh hay chốn hồng hoang vẫn là cần thiết. Con người luôn bất lực trước sức mạnh của thiên nhiên. Con người như cảm thấy mình quả nhở bé so với vạn vật được tạo thành. Sự khiêm tốn đòi hỏi con người phải cần đến Đấng Tạo Thành, cầu xin Đấng Tạo, Khấn vái Đấng Tạo Thành. Sự khiêm tốn để nhìn nhận những gì mình có không phải do tài năng của mình, không phải do mưu trí của mình mà có mà là do ân ban của Thiên Chúa.
Tất cả là hồng ân. Thiên Chúa luôn tưới gội hồng ân của Ngài xuống trên con người. Thiên Chúa luôn làm biết bao việc kỳ diệu cho con người. Con người chỉ là loài thụ tạo được thừa hưởng muôn ơn lộc Chúa ban mà thôi.
Hôm nay, ngày xin ơn thánh hoá công ăn việc làm. Chúng ta dâng lên Chúa những ưu tư hoài bão của chúng ta lên Thiên Chúa. Chúng ta cầu xin Chúa ban cho một năm “mưa thuận gió hòa”, mùa màng trĩu hạt. Xin Chúa là Đấng quyền năng chúc lành cho công việc của chúng ta từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Sống Chữ Hiếu
Chuyện xảy ra ở hành lang một bệnh viện. Cô con dâu nhăn mặt nói với chồng: “ở nhà đủ thứ phải lo, làm sao mà vô trong đây hầu ba được? Anh nói cô Năm hay cô Bảy ở không thì chia nhau vô chăm sóc ba “. Anh con trai chưa kịp trả lời thì có lẽ cô Năm hay cô Bảy gì đó đã cong môi phản đối: ” Tui cũng có đủ thứ chuyện để lo chứ bộ, quên tui đi”. Một cậu con trai khác cau cau lông mày: “Nói chung là ai cũng bận hết, với lại ba mắc bệnh lây nhiễm, vô hầu ba rồi lỡ bị lây thì làm sao ? “. Cô con dâu trưởng phán một câu: “Thôi khỏi bàn tán gì hết, mướn người nuôi là xong chuyện “.
Tất nhiên sau đó, sự việc xảy ra đúng như hoạch định của họ. Một phụ nữ khỏe mạnh, có dáng vẻ nông dân đang nuôi một người bệnh nằm giường bên cạnh ông cụ đã chủ động đề nghị nuôi bệnh cho ông cụ luôn. Công việc tỉ mỉ, cần sự chu đáo, từ việc cho uống sữa, uống thuốc đến thay quần áo, lau người, nhưng chị vẫn làm với sự chăm chút, không để lộ bất cứ thái độ ghê tởm nào, lại còn có vẻ hiền hậu, dịu dàng như con đối với cha mẹ.
Trong lúc ấy, có lẽ yên tâm vì cha đã có người chăm sóc, đám con trai, con gái, dâu, rể hơn một chục người của ông cụ thỉnh thoảng mới lượn qua như một luồng gió nhẹ. Tiếc thay, sự chăm chút của chị phụ nữ không kéo dài bao lâu, chỉ hơn một tuần sau là ông cụ đã qua đời. Con cái, cháu chắt ông kéo vào mới đông chứ. Họ khóc lóc khá ồn ào nhưng vẫn bình tĩnh chỉ huy việc khâm liệm ông cụ, và ở hành lang lại xảy ra một cuộc cãi vã xem người nào phải chi nhiều nhất cho đám tang ?… Anh con trai trưởng cầm một xấp tiền đến trả cho chị phụ nữ đã nuôi bệnh cha mình. Hai mắt đỏ hoe, chị trả lời: ” Tôi nuôi cụ ấy vì thấy xót xa cho cụ có lắm con nhiều cháu mà chẳng ai đoái hoài, chứ tôi có làm cái nghề này đâu mà lấy tiền ?”.
Đám người đang khóc mếu, cãi nhau… đột nhiên im bặt. Rồi từng người một lẻn ra ngoài…
Đúng là “một mẹ nuôi được 10 con nhưng 10 con lại không nuôi được một mẹ”. Cho dù câu ca dao xưa dạy rằng:
Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Thế nhưng, lời dạy ấy dường như chỉ dừng lại nơi môi miệng mà rất khó mang ra thực hành. Dẫu biết rằng đi khắp thế gian cũng không có tình nghĩa nào cao sâu cho bằng tình cha tình mẹ yêu con. Dẫu biết rằng không ở đâu có tình yêu chân thành cao cả như tình cha mẹ yêu con.
Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền
Người con yêu quý nhất trên đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
Ngày xuân con cái sum vầy bên cha mẹ không chỉ để nhận phong bao lì xì hay chỉ để kính biếu các ngài đồng quà tấm bánh mà quan yếu là để nhận sự chúc lành của các ngài, để nói lời cám ơn các ngài và tỏ tâm tình tri ân về tình yêu thẳm sâu mà các ngài dành cho con cháu. Ngày xuân là dịp để con cháu thổ lộ chữ hiếu dành cho các bậc sinh thành. Đây là dịp để nói lên tấm lòng chân tình tri ân dâng lên bậc sinh thành:
Tạ ơn cha đã cho con nhìn thấy
Núi rất cao và biển rất tuyệt vời
Tạ ơn mẹ, đã cho con hơi thở
Và trái tim nhân ái làm người
Đây là dịp con cái biểu lộ chữ hiếu qua những hành vi không chỉ dâng hương kính bậc tổ tiên mà còn khiêm cung cúi mình kính lạy các bậc sinh thành.
Lạy thứ nhất con kính mừng tuổi mẹ
Phong sắc hồng hào tâm thể khang an
Những lo toan cơm áo chẳng dễ dàng
Nên quá ít thời gian hầu cận mẹ
Lạy thứ hai xin tạ lòng trời bể
Ơn sinh thành dưỡng dục kể sao khuây
Mỗi lần xuân con cháu tụ về đây
Mừng tuổi mẹ kính dâng thêm một tay
Như thế, mùa xuân còn là mùa của đoàn tụ, của sum họp. Mùa xuân không chỉ có không gian rạng ngời mà lòng người cũng tràn ngập niềm vui vì có nghĩa tình đằm thắm của tình cha mẹ, ông bà, anh em một nhà sum vầy bên nhau. Ước chi mùa xuân mãi ở lại đây để tình nghĩa gia đình mãi hòa hợp yêu thương, để con cháu mãi sum vầy bên cha mẹ và anh em hòa hợp bên nhau.
Xin Chúa làm chủ thời gian xin ban cho nhân gian một mùa xuân hạnh phúc sum vầy bên nhau. Xin Chúa xuân chúc lành cho những ngày sum họp gia đình được đằm thắm yêu thương. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
chuyện vui ngày tết
Mấy ngày tết vất vả mệt mỏi. Xin gửi đến vài câu chuyện vui ngày tết để lii2 xì muộn mọi người.
Tuyệt chiêu đá đểu chồng ngoại tình
Một người phụ nữ đang đi mua sắm đồ Tết cho gia đình thì bắt quả tang anh chồng mình đang đi với một người đồng nghiệp của mình.
Hết sức bình tĩnh, chị vợ đến gần họ, đon đả hỏi:
- Hai vợ chồng anh chị đang đi mua sắm Tết đấy à?
Cô đồng nghiệp hí hửng đáp:
- Vâng, thế anh nhà chị đâu mà không đi cùng chị?
Chị vợ nhếch mép cười:
- À, ông ấy bận dắt cún cưng nhà tôi đi dạo rồi.
- !!!
Chia gà ngày Tết
Cả nhà bác Tám gồm bốn người đang quây quần bên mâm cơm và con gà cúng mừng năm mới.
Bác Tám nói:
- Nhân dịp đầu năm, nhà ta sẽ làm mỗi người một câu lục bát, ai làm trúng chữ nào có liên quan đến các bộ phận của con gà thì sẽ được chia phần đó.
Cả nhà hoan nghênh ý kiến của bác và náo nức chờ đợi. Bác Tám nói:
- Tôi là trụ cột trong nhà nên tôi sẽ làm thơ trước – bác đọc luôn câu thơ: "Trai thời trung hiếu làm đầu".
Cả nhà vỗ tay hoan hô trong khi bác cầm dao sấn lấy cái đầu con gà. Sau đó Bác Tám liếc qua thằng Út thấy nó đang gãi đầu ra chiều suy nghĩ. Bác lẩm bẩm: "Chắc nó bí quá rồi…" và nói:
- Thôi thằng Út nhỏ nhất nhà nên nhường cho con làm thơ trước, trúng bộ phận nào lấy bộ phận đó.
Bất ngờ thằng nhỏ đứng dậy vỗ tay rồi xướng luôn:
- Công cha nghĩa mẹ hết mình vì con.
Đọc xong nó ôm mình con gà rồi chạy luôn xuống bếp.
Khi vợ muốn trở thành đàn ông
Hai vợ chồng đi mua sắm cho năm mới.
Khi đi ngang cửa hàng quần áo thời trang, cô vợ thốt lên:
- Ôi ước gì em được làm đàn ông!
- Để làm gì cưng?
- Em sẽ mua ngay chiếc váy kia về tặng vợ, cô vợ nào mà không thích chiếc váy đẹp như thế!
- !!!
Mâm ngũ quả ngày Tết của sinh viên
Tết đến, Tồ xung phong đi mua trái cây về để làm mâm ngũ quả giúp mẹ. Thế nhưng khi Tồ vừa đi chợ về, mẹ Tồ đã tru tréo lên:
- Tồ ơi là Tồ, sao con đã lớn chừng này rồi mà vẫn tồ thế này. Là sinh viên đại học mà không biết mâm ngũ quả có những quả gì sao?
Bố Tồ nghe thế liền hỏi:
- Thằng Tồ nó mua những quả gì mà bà tức thế?
Mẹ Tồ chỉ vào giỏ đi chợ nói:
- Đây ông xem, bảo nó đi mua trái cây về cúng, nó mua mãng cầu, dừa, đu đủ thì tôi chẳng nói gì đi. Đằng này lại còn mua thêm khổ qua với khoai môn làm gì không biết nữa. Con với chả cái, lớn rồi mà còn hư thế kia.
Bố Tồ nhìn Tồ một cách khó hiểu:
- Con mua khổ qua với khoai môn chi vậy Tồ?
Tồ vừa cười vừa gãi đầu:
- Con mua thế đúng rồi mà bố mẹ, chả là con vừa mới thi xong nên chỉ cần 'Cầu Dừa (Vừa) Đủ Qua Môn' thôi.
- !!!
Hãy trao cho nhau nụ cười trong năm Lòng Thương Xót nhé
SUY TƯ ĐẦU XUÂN
Xuân đến tết về xin gửi đến một cách buông bỏ giận hờn đề tìm bình an đón xuân sang qua câu chuyện
Cuộc hành trình ngắn
Cuối năm Xin cùng suy tưởng : cuộc hành trình rất ngắn ngủi! đừng tranh chấp hơn thua với nhau làm gì. hãy tận hưởng hạnh phúc hiện tại mà Thiên Chúa tặng ban.
Một cô gái trẻ vừa ngồi xuống băng ghể trên một chuyến xe công cộng.
Một bà cụ già có vẻ nhăn nhó đến ngồi kế bên, lấn cô gái vì bà mang rất nhiều túi xách. Người hành khách ngồi bên cạnh, cảm thấy bất bình, liền hỏi cô gái tại sao cô không phản đối và nói lên quyền hạn của cô. Cô gái đáp lại bằng một nụ cười:
'Không cần phải đôi co vì những chuyện nhỏ nhặt vì toàn bộ cuộc hành trình này rất ngắn ngủi!'. Tôi sẽ bước xuống ở ga tới.
Đây là một câu trả lời nên được xem là khuôn vàng thước ngọc trong cuộc sống hằng ngày, ở mọi nơi:
'Không cần phải đôi co vì những chuyện nhỏ nhặt, vì toàn bộ cuộc hành trình này rất ngắn ngủi'
Đời người là một hành trình rất ngắn, đừng tranh cãi vô bổ sẽ làm phí đi thời giờ và năng lượng của chúng ta.
Một ai đó làm chạm tự ái ta?
Hãy bình tỉnh, cuộc hành trình này rất ngắn ngủi!
Một ai đó phản bội ta, bắt nạt ta, làm nhục ta?
Hãy bình tỉnh, cuộc hành trình này rất ngắn ngủi!
Một ai đó tranh dành địa vị, chỗ ngồi của ta ?
Hãy bình tỉnh, cuộc hành trình này rất ngắn ngủi!
Một ai đó hay vu khống ta, xíu giục người khác hại ta.
hãy buông bỏ, chân lý sẽ thắng
Vậy bất cứ những gì khó chịu người khác mang đến cho ta, xin ghi nhớ một điều: cuộc hành trình này rất ngắn ngủi!
Hãy trang bị cho chúng ta sự ngọt ngào. Sự ngọt ngào không bao giờ đồng nghĩa với sự thiếu cá tính hay sự hèn nhát mà đó chính là sự cao cả.
Cuộc hành trình chung của chúng ta nơi đây thật ngắn ngủi và không có cơ hội lặp lại một lần nữa....
Không ai biết được thời gian của cuộc hành trình của mình!
Không ai biết được là mình sẽ phải ra khỏi cuộc đời từ ga tới hay không!
XIN HÃY LUÔN BÌNH TỈNH VÌ CUỘC HÀNH TRÌNH NÀY RẤT NGẮN NGỦI!
Cuộc đời vốn vô thường -
chẳng cò gì bền vững. Hãy sống thanh thoát bạn nhè. Vì:
Xuân đến . . . Xuân đẹp . . . Xuân vẫn đi
Hoa đẹp . . . . . . .Hoa thơm . . . Hoa vẫn tàn
Tình nặng . . . . .Tình sâu . . . Tình vẫn tan
Rượu đắng . . . . Rượu cay . . . Rượu vẫn hết
Người hứa . . . . Người thề . . . Người vẫn quên
Trăng lên . . . . . .trăng tròn . . .trăng lại khuyết
Tuyết rơi . . . . . .tuyết phủ . . . tuyết lại tan
Hoa nở . . . . . . .hoa rơi . . . . . hoa lại tàn
Tình đẹp . . . . . .tình sâu . . . . .tình lại tan !
Người đẹp….. . người xấu…... rồi cũng chết
Người giàu …..người nghèo….rồi cũng hết
Ước gì mỗi khi cúi mình nhận lãnh những hạt tro không chỉ là hành vi sám hối, mà còn là dịp để nhìn nhận thân phận tro bụi của mình. Một thân phận thật mỏng giòn nên hãy biết sống cho trọn ý nghĩa của kiếp người. Một thân phận mong manh sớm nở chiều tàn như loài hoa nên hãy sống có ý nghĩa với giây phút hiện tại. Xin Chúa giúp chúng ta biết sám hối về những lạc lối của mình và hoàn thiện mình thay vì chỉ mải miết chạy theo thế trần. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Muôn Sự Nhờ Trời
Ngày đầu năm chúng ta hay thăm hỏi nhau bạn làm ăn thế nào? Cuộc sống của bạn có bình an không? Dường như ai cũng khiêm tốn trả lời: nhờ ơn Trời mà năm nay làm ăn tốt hơn. Nhờ ơn Chúa mà được bình an mọi sự.
Nhà thơ Nguyễn Du năm xưa cũng từng tin vào Trời. Ông Trời định đoạt mọi sự cho nhân gian.
Trời còn để có hôm nay
Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời
Hoa tàn mà lại thêm tươi
Trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa
Quả thực, “Trời còn để có hôm nay” để sống, để nhìn thấy nhau, là ân ban bởi Trời. Mỗi ngày là một tặng phẩm của đất trời. Dầu không biết ngày mai sẽ ra sao nhưng vẫn phải trân quý giây phút hiện tại để cám tạ ơn Trời đã ban cho chúng ta được đoàn viên hôm nay. Dẫu rằng có những lúc “Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời”, thế nhưng sau những rủi ro, cùng cực, khổ đau, thao thức, ba đào... Trời vẫn cho chúng ta có ngày hôm nay để có thề sum vầy bên nhau.
Ngày xưa có người hỏi Socrates: “Ông là người có học vấn uyên thâm, ông có biết khoảng cách giữa trời và đất là bao nhiêu không?”
Socrates trả lời: “Khoảng 1 mét”.
Người đó không tin nói: “Thưa ông, ngoài trẻ sơ sinh ra, chúng ta ai cũng cao hơn 1m, nếu độ cao giữa trời và đất chỉ có 1m, thì chẳng phải chúng ta đã đâm vào bầu trời rồi hay sao?”
Socrates tiếp tục nói: “Đúng, ai mà chả cao hơn 1m, nếu muốn nổi bật giữa trời đất, thì phải biết cách cúi đầu”.
Hóa ra con người cần phải học cúi đầu. Cúi đầu để thấy mình không bằng ai. Cúi đầu để thấy con người mình thật hạn hẹp cần đến sự trợ giúp của Trời cao. Cúi đầu để thấy rằng mình cần sự trợ giúp của anh em. Cúi đầu để thấy mọi sự đều là ân ban của Trời mà biết sống cảm mến tri ân.
Phê-rô và các bạn chài năm xưa đã thấy quyền năng Chúa nhờ biết cúi đầu. Cúi đầu để vâng lời Thầy mà chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới. Họ đã được một mẻ cá quá lớn, lớn đến nỗi một thuyền không mang về hết mà phải nhờ đến các bạn đồng nghiệp.
Mẻ cá này cũng là hình ảnh tiên báo cho lời giảng thuyết đầu tiên của Phêrô sau ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống. Phêrô đã nhờ ơn Chúa thánh Thần mà mang về cho Giáo hội hơn 3000 người tin theo Chúa.
Các tông đồ cũng dựa vào sức mạnh của Chúa để ra đi loan báo tin mừng. Các ngài đa phần là dân chài nghèo hèn thế mà đã thay đổi cả thế giới. Văn hoá kytô giáo đã phủ khắp năm châu bốn biển không do tài trí của con người, mà do quyền năng Chúa thực hiện trên những con người vốn dĩ bất toàn vẫn làm nên những chuyện phi thường.
Cuộc đời luôn đưa đến biết bao khó khăn thử thách. Hãy tin tưởng phó thác vào Chúa. Hãy bước đi trong niềm tín thác nơi Chúa. Chính Chúa sẽ trợ giúp chúng ta. Chính Chúa sẽ dẫn chúng ta đến chỗ thành toàn. Nơi Thiên Chúa không gì mà Ngài không làm được. Ngài có đủ quyền năng để hoàn tất chương trình của chúng ta.
Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết cậy dựa vào Chúa để can đảm ra đi loan báo tin mừng. Ước gì mỗi người chúng ta dầu trong hoàn cảnh nào, cũng không bỏ cuộc, nhưng luôn tin tưởng vào ơn trợ giúp của Chúa sẽ dẫn chúng ta đi qua những thăng trầm của cuộc đời. Cuộc đời luôn có những khó khăn. Dòng đời luôn có những bấp bênh nhưng chúng ta hãy tin tưởng, Chúa sẽ luôn kịp thời nâng đỡ và giải cứu chúng ta khỏi những nguy nan, bất trắc và hiểm nguy. Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa trong những lúc nguy nan. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
tdt February 12, 2016