Người
Tôi Tớ đau khổ
CỦA THIÊN CHÚA
I.
DẪN VÀO PHỤNG VỤ
Tuần
Thánh bắt đầu bằng Lễ Lá và kết thức bằng Lễ Phục Sinh. Tuần Thánh
là thời gian thuận lợi nhất để các Ki-tô hữu chiêm ngắm và cảm
tạ Thiên Chúa là Đấng có tấm lòng và hành động yêu thương vô bờ
vô bến ngoài sức tưởng tượng của con người. Trong những ngày “thương
khó” Chúa Giê-su, Con Một Thiên Chúa mang hình ảnh, dáng dấp và
thân phận của người tôi tớ “đau khổ” mà ngôn sứ I-sai-a đã miêu
tả từng chi tiết từ mấy trăm năm về trước.
Chúng
ta được Hội Thánh mời gọi chiêm ngắm dung nhan tàn tạ và đi sâu
vào tâm hồn của Thiên Chúa để khám phá ra tình yêu cứu độ của
Người.
II.
LẮNG NGHE & TÌM HIỂU LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
2.1
Lắng nghe Lời Chúa trong ba bài Thánh Kinh.
(1)
Bài đọc 1: Is 50,4-7: Tôi đã không che
mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ, tôi biết mình sẽ không phải thẹn
thùng.
4
Đức Chúa là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn
đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng
Người đánh thức để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ. 5 Đức
Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại,
cũng chẳng tháo lui. 6 Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng
nhiếc phỉ nhổ. 7 Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế,
tôi đã không hổ thẹn, vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết
mình sẽ không phải thẹn thùng.
(2) Bài đọc 2: Pl 2,6-11: Đức Giê-su
đã tự hạ, chính vì thế, Thiên Chúa đã suy tôn Người.
6
Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất
quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, 7 nhưng đã hoàn
toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm
nhân sống như người trần thế. 8 Người lại còn hạ mình, vâng lời
cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. 9 Chính
vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi
vượt trên muôn ngàn danh hiệu. 10 Như vậy, khi vừa nghe danh thánh
Giê-su, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải
bái quỳ; 11 và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng
tuyên xưng rằng: “Đức Giê-su Ki-tô là Chúa".
(3)
Bài Tin Mừng: Lc 22,14 - 23,56: Cuộc Thương
Khó của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
(Ghi
chú: sau đây là một số câu Phúc Âm làm nổi bật chân dung và thân
phận người tôi tớ đau khổ của Chúa Giêsu trong cuộc Thương Khó)
22/42
"Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy,
xin đừng làm theo ý con, mà làm theo ý Cha."… 44 Người lâm
cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi
Người như những giọt máu rơi xuống đất. …48 Đức Giê-su bảo hắn:
"Giu-đa ơi, anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao?... 52
Sau đó Đức Giê-su nói với các thượng tế, lãnh binh Đền Thờ và
kỳ mục đến bắt Người: "Tôi là một tên cướp sao mà các ông
đem gươm giáo gậy gộc đến? 53 Ngày ngày, tôi ở giữa các ông trong
Đền Thờ, mà các ông không tra tay bắt. Nhưng đây là giờ của các
ông, là thời của quyền lực tối tăm."… 63 Những kẻ canh giữ
Đức Giê-su nhạo báng đánh đập Người. 64 Chúng bịt mắt Người lại,
rồi hỏi rằng: "Nói tiên tri xem: ai đánh ông đó? " 65
Chúng còn thốt ra nhiều lời khác xúc phạm đến Người.
23/2
Họ bắt đầu tố cáo Người rằng: "Chúng tôi đã phát giác ra
tên này sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp
thuế cho hoàng đế Xê-da, lại còn xưng mình là Mê-si-a, là Vua
nữa."… 10 Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người
dữ dội. 11 Vua Hê-rô-đê cũng như thị vệ đều khinh dể Người ra
mặt nên khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho
giải Người lại cho ông Phi-la-tô…. 18 Nhưng tất cả mọi người đều
la ó: "Giết nó đi, thả Ba-ra-ba cho chúng tôi!" …24
Ông Phi-la-tô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu. 25 Ông phóng
thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo
động và giết người. Còn Đức Giê-su thì ông trao nộp theo ý họ
muốn…. 33 Khi đến nơi gọi là "Đồi Sọ", họ đóng đinh
Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên
phải, một tên bên trái. 34 Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng:
"Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm."
Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm. 35 Dân chúng đứng
nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: "Hắn đã cứu
người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của
Thiên Chúa, là người được tuyển chọn! " 36 Lính tráng cũng
chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói:
"Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi! " 38
Phía trên đầu Người, có bản án viết: "Đây là vua người Do
Thái." 39 Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá
cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy
tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” …. 44 Bấy giờ đã gần
tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến
giờ thứ chín. 45 Mặt trời ngưng chiếu sáng. Bức màn trướng trong
Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. 46 Đức Giê-su kêu lớn tiếng: “Lạy
Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha.” Nói xong, Người
tắt thở.
2.2 Trong ba bài Thánh Kinh trên, chúng ta khám phá ra Thiên Chúa
là Đấng nào?
(1)
Bài đọc 1 (Is 43, 16-21) là
một đoạn văn tuy ngắn nhưng rất quan trọng đối với I-sai-a và
mạc khải Ki-tô giáo. I-sai-a nói về ơn gọi và thân phận ngôn sứ
của chính mình. Nhưng I-sai-a cũng nói tiên tri về Đấng sẽ đến
trong lịch sử Ít-ra-en mà chỉ sau khi Chúa Giê-su bị đóng đinh
trên thập giá và trỗi dậy từ cõi chết thì người tin mới khám phá
ra ơn gọi, dung mạo và thân phận của Người.
Trong
đoạn sách I-sai-a 43,16-21 trên, chúng ta thấy Thiên Chúa Ngôi
Hai làm người đã tự chọn một thân phận có thể gọi là “hẩm hiu”
mà không một ai lại dại đột và khùng điên đến độ tự chuốc lấy
cho mình. Đó là thân phận của người mà Sách Thánh gọi là người
tôi tớ đau khổ.
(2)
Bài đọc 2 (Pl 3,8-14) là
những lời nói có lẽ đáng được xếp vào hạng hay nhất về Chúa Giê-su
Ki-tô Chúa chúng ta của Thánh Phao-lô Tông đồ. Có thể nói những
lời nói trên chỉ được rút ra từ những giờ phút chiêm niệm đắm
mình trong mầu nhiệm Khổ Nạn và Phục Sinh của Chúa Giê-su Ki-tô.
Cũng có thể nói đó là những soi sáng, những mạc khải mà Chúa Thánh
Thần đã ban cho Thánh Phao-lô để ngài chia sẻ với Hội Thánh là
các tín hữu Phi-líp-phê và các tín hữu của mọi thời mọi nơi trong
đó có chúng ta.
Trong
đoạn 2 Cr 5,17-21 trên, Thánh Phao-lô trình bày Chúa Giê-su ở
hai giai đoạn: Trước & trong và sau cuộc Khổ Nạn. Trước &
trong cuộc Khổ Nạn thì Chúa Giê-su mang thân phận và chân dung
của người tôi tớ đau khổ của Thiên Chúa. Sau cuộc Khổ Nạn thì
Chúa Giê-su mang thân phận và chân dung của Đức Chúa khải hoàn
chiến thắng vinh quang. Trước và trong cuộc Khổ Nạn là mầu nhiệm
Nhập Thể và Thương Khó. Sau cuộc Khổ Nạn là mầu nhiệm Phục Sinh
và Thăng Thiên vinh hiển.
(3)
Bài Tin Mừng (Lc 22,14 - 23,56)
là cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su trong Tin Mừng Lu-ca.
Qua
bài Thương Khó trên chúng ta có được một tường trình về những
nỗi ĐAU ngoài thân xác và những nỗi KHỔ trong tâm hồn. Những nỗi
ĐAU ngoài thân xác là Chúa Giê-su bị bắt, trói, đánh đập, tra
tấn, vác thập giá, bị đóng đinh vào cây gỗ và vị treo lên như
một tên tội phạm. Gương mặt và thân xác Chúa bị bầm dập một cách
tàn tạ khiến không ai chứng kiến mà có thể cầm được nước mắt!
Còn những nỗi KHỔ trong tâm hồn thì khủng khiếp hơn nhiều. Đó
là Chúa bị người Do Thái và nhất là những người có quyền chức
lãnh đạo trong tôn giáo khinh khi, thù ghét, tra vấn, đánh đập,
chế diễu, kết án và giết chết. Nhưng còn một nỗi KHỔ tinh thần
lớn hơn nữa là bị bán, bị chối và bỏ rơi bởi chính các môn đệ
thân tín của mình! Thậm chí bị chính Chúa Cha bỏ rơi.
2.3 Qua ba bài Thánh Kinh trên, Thiên Chúa muốn gửi sứ điệp gì
cho chúng ta?
Sứ điệp của Lời Chúa hôm nay là Tình
Yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta không còn được diễn tả bằng
lời nói, dụ ngôn, truyện kể hay phép lạ nữa mà đã được biểu lộ
bằng một loạt những hành động “tai nghe mắt thấy” gây đau đớn
và khổ cực tột cùng cả trong tâm hồn vả trên thân xác của Chúa
Giê-su Na-da-rét, Con Chí Ái của Chúa Cha.
III.
SỐNG LỜI CHÚA HÔM NAY
Để sống trọn vẹn sứ điệp Lời Chúa hôm nay, tôi có thể dùng hai
câu hỏi sau đây để suy niệm và quyết tâm:
Câu
thứ nhất là Lời
Thánh Kinh được hát trong ngày thứ sáu Tuần Thánh: “Ta đã làm
gì cho ngươi?”
(Câu
trả lời là: Chúa Giê-su Ki-tô đã giáng trần, đã lao động vất vả,
đã miệt mài rao giảng Nước Trời và Tình Yêu của Cha, đã tự nguyện
chịu khổ hình và chịu chết nhuốc nha trên thập giá vì/cho tôi!).
Câu
thứ hai chắc
chắn là điều mà Chúa chờ đợi mỗi Ki-tô hữu chúng ta có lời đáp
lại: “Trước tình yêu vô biên của Chúa, tôi đã làm gì cho Chúa
và cho tha nhân?”
(Câu
trả lời có phải là: Tôi đã chọn Chúa làm Chúa Tể? làm Thày? đã
đặt Chúa trên tất cả chức quyền, danh vọng, của cải, lạc thú?
đã sống theo Lời Chúa dậy? Tôi đã khiêm tốn, hy sinh, quên mình
và giúp đỡ mọi người chung quanh bằng thiện chí, khả năng và các
điều kiện của tôi?”)
IV.
CẦU NGUYỆN
(Có
thể dùng làm Lời Nguyện Giáo Dân)
1.
“Đức Giê-su, vốn dĩ là Thiên Chúa mà
không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên
Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Chúa lại còn
hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây
thập tự.” Lạy Chúa Giê-su Ki-tô, chúng con chúc tụng,
ngợi khen và cảm tạ Chúa, vì Chúa đã hạ mình và tự hủy như thế
để yêu thương và cứu độ hết mọi người! Lạy Chúa, chúng con cầu
xin Chúa. Xin Chúa nhận lời chúng con.
2.
“Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng
ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi
vừa nghe danh thánh Giê-su, cả trên trời dưới đất và trong nơi
âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: “Đức Giê-su Ki-tô là Chúa".
Lạy Chúa Giê-su Ki-tô, chúng con chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ
Chúa vì Chúa đã được Thiên Chúa tôn vinh và muôn loài bái lạy
và tuyên xưng là Chúa! Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa. Xin Chúa
nhận lời chúng con.
3.
“Thấy sự việc xảy ra như thế, viên
đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa rằng: "Người
này đích thực là người công chính! " Toàn thể dân chúng đã
kéo đến xem cảnh tượng ấy, khi thấy sự việc đã xảy ra, đều đấm
ngực trở về". Lạy Chúa Giê-su Ki-tô là Đấng chết
treo trên đồi Núi Sọ, xin Chúa ban cho mọi Ki-tô hữu ơn nhận ra
Chúa và ơn thay đổi cuộc sống như viên đại đội trưởng quân đội
Rô-ma và những người đã chứng kiến giờ phút tắt thở của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa. Xin Chúa nhận lời chúng con.
Giêrônimô
Nguyễn Văn Nội
Sàigòn ngày 19.03.2007
|