Giải thích Tin Mừng Chúa Nhật 29c:
dụ ngôn của Chúa Kitô về sự cần thiết cầu nguyện
luôn
Rome (Zenit.org).-Bài giải thích của cha Giảng Phủ Giáo Hoàng, Cha Raniero Cantalamessa
Dòng Capuchin, về các bài đọc từ phụng vụ Chúa Nhật tuần này,
Chúa Nhật 29 Thường Niên C.
Các bài đọc cho Chúa Nhật này là Xuất Hành 17:8-13a; 2 Timôthêô 3: 14-4; Luca
18: 1-8.
Bài
Tin Mừng Chúa Nhật bắt đầu như vầy: “Chúa Giêsu kể cho các môn
đệ dụ ngôn sau đây để dạy các ông phải cầu
nguyện luôn, không được nản chí.” Dụ ngôn nói về một bà goá
gây phiền hà. Để trả lời cho câu hỏi “Chúng ta phải cầu nguyện
bao
lâu?” Chúa Giêsu trả lời, “Luôn luôn!”
Sự
cầu nguyện, như tình yêu, không chịu sư tính toán. Một người
mẹ có đâu hỏi bà phải
thường yêu con mình
bao lâu, hay là một người bạn có đâu hỏi mình phải yêu một
người bạn bao lâu? Có thể có những mức độ khác nhau trong sự
cân nhắc
đối với tình yêu, nhưng không có những khoảng cách nhiều hay
ít điều hòa hơn trong sự yêu đương. Với sự cầu nguyện cũng
vậy.
Lý
tưởng của sự cầu nguyện kiên trì này được thực hiện trong nhiều
hình thức bên phương Đông và phương Tây.
Kitô giáo phương Đông thực hành điều ấy với “Kinh cầu ngưyện
Chúa Giêsu: “Lạy Chúa Giêsu Kitô, xin thương xót con!”
Phương
Tây diễn đạt nguyên tắc của sự cầu nguyện kiên trì trong một
cách uyển chuyển hơn nên nó cũng có
thể được đề nghị cho những kẻ không sống một đời sống đan sĩ.
Thánh Augustine dạy rằng bản chất của sự cầu ngưyện là sự ước
muốn. Nếu sự ước muốn đối với Thiên Chúa là kiên trì, thì sự
cầu nguyện cũng vậy, nhưng nếu không có sự ước muốn nội tâm,
bấy giờ bạn có thể la hét nhiều như bạn muốn--với Thiên Chúa
bạn lặng thinh.
Bây
giờ, sự ước muốn bí mật đối với Chúa, một công việc của trí nhớ,
của nhu cầu đối với sự vô cùng, của
sự tưởng nhớ đến Chúa, có thể vẫn sống động, cả khi người ta
có những sự khác phải làm: “Cầu nguyện lâu giờ cũng không là
một sự như quì gối hay chấp tay lâu giờ. Cầu nguyện đúng hơn
hệ tại sự đánh thức một sự thúc đẩy kiên trì và thành kính
tâm hồn đối với Đấng chúng ta cầu khẩn.”
Chính
Chúa Giêsu cho chúng ta gương cầu nguyện không ngừng. Về Người,
có nói Người
đã cầu nguyện ban ngày, ban
chiều, sớm ban mai, và thỉnh thoảng Người thức suốt đêm cầu
nguyện. Sự cầu nguyện là sợi giây liên kết của toàn diện sự sống
của
Người.
Nhưng
gương Chúa Giêsu nói với chúng ta một cái gì quan trọng khác.
Chúng ta tự phỉnh gạt mình nếu chúng
ta tưởng rằng chúng ta có thể cầu nguyện luôn, biến sự cầu
nguyện thành một thứ hơi thở của linh hồn giữa sinh hoạt hằng
ngày,
nếu chúng ta không trí ra những thời gian ấn định cho sự cầu
nguyện, khi chúng ta rãnh khỏi mọi sự bận việc khác.
Chính
Chúa Giêsu Đấng chúng ta thấy cầu nguyện luôn, cũng là Đấng,
như mọi
người Do thái khác thời đại Người,
dừng lại và quay mặt về đền thờ tại Jerusalem ba lần một ngày,
lúc bình minh, lúc chiều tà đang khi dâng lễ trong đền thớ,
và lúc mặt trời lặn, và đọc những kinh nghi thức, giữa những
kinh
đó có kinh “Shema Yisrael!”—Hãy nghe đây, hỡi Israel!” Trong
ngày Sabbath Người cũng tham gia, với các môn đệ Người, trong
sự thờ phượng tại hội đường; nhiều pha cảnh khác nhau trong
những sách Tin Mừng xảy ra chính xác trong bối cảnh này.
Giáo
Hội—chúng ta có thể nói, từ lúc mới phát sinh—cũng đã dành
một ngày riêng cho sự thờ phưng và cầu nguyện:
ngày Chúa Nhật. Tất cả chúng ta đều biết, vô phúc thay, điều
gì đã xảy ra cho ngày Chúa Nhật trong xã hội chúng ta: những
môn Thể thao, từ là một cái gì để giải trí và nghỉ xả hơi,
đã thường trở nên một cái gì đầu độc ngày Chúa Nhật… Chúng ta
phải
làm bất cứ điều gì chúng ta có thể cho ngày này có thể trở
lại thành, như Chúa đã có ý định khi ra lệnh nghĩ lễ, một ngày
của
niềm vui thanh thỏa tăng cường sự hiệp thông của chúng ta với
Chúa và với nhau, trong gia đình và trong xã hội.
Chúng
ta những Kitô hữu đương thời phải múc sự linh hứng của chúng
ta từ những
lời mà, trong năm 305, Thánh
Saturnius và các bạn tử đạo của ngài nói với quan xét Roman,
kẻ đã cho bắt các ngài vì tham gia trong nghi thức Chúa Nhật:
“Người Kitô hữu không thể sống mà không có Thánh Thể Chúa Nhật.
Quan không biết rằng người kitô hữu hiện hữu cho Thánh Thể
và Thánh Thể cho người Kitô hữu, hay sao?”.
Đ.Ô Nguyễn Quang Sách dịch - vietcatholic.net
|