Sống gởi thác về
-Suy niệm tháng các linh hồn ..
Đây là giờ phút đoàn tụ. Giờ phút đoàn tụ (mà nói theo ngôn từ của thi sĩ Hàn Mặc Tử) của ba ngăn thế giới:
Thế giới vinh quang của các người đã được hưởng phúc bất diệt trên thiên đàng.
Thế giới thương đau của những người vẫn còn vấn vương tội đời, giờ này đang cần được thanh tẩy nơi luyện ngục.
Và cái thế giới luôn phải chiến đấu và vật lộn không ngừng nơi biển khổ trần gian.
Hội nghị bàn tròn này được mở ra giữa cảnh thanh thản của nghĩa địa chiều linh thiêng mùng hai tết. Ta nghe được những kinh nghiệm gì?
Kinh nghiệm thứ nhất
Thân phận con người chỉ là cái kiếp Sinh Ký Tử Quy – Sống gởi thác về.
Bên cạnh ta là những nấm mộ của mẹ, của cha và của nhiều người thân yêu. Những người cũng như ta, đã một lần “là người”. Đã chiếm một khoảng không gian trong suốt nhiều thời gian. Đã ăn, đã sống, đã cười, đã nói, đã chụp hình để ghi lại nét đẹp, đã trang điểm, để vẻ đẹp luôn thắm nồng. Rồi đã nằm xuống, trở về với cát bụi. Từ đất bụi mà ra, trở về với cát bụi, chẳng có gì để bàn. Kia kìa, rất lạnh lùng, mẹ đất đã mở miệng, để hớp lấy đứa con bụi đất của mình vào lòng. Và rồi với thời gian, lại hòa tan nó, về với cái kiếp bụi đất.
Nếu phải thốt lên, thì âm thanh hợp nhất cho lúc này phải là: “Oi thời oanh liệt nay còn đâu”. Dù trước kia có là hoa hậu với sắc đẹp chim sa cá lặn, dù trước kia có là “miệng người sang có gang có thép”, bây giờ cũng về với bụi tro.
Kinh nghiệm thứ hai
Tất cả những gì lo cho thân xác đều là vô nghĩa. Chắc chắn một điều, bàn tay sẽ buông bỏ tất cả khi chìm vào cái chết. Ai cũng thế thôi, vừa bước qua ngưỡng cửa sự chết, ngay tức khắc, là phải giáp mặt với Thiên Chúa. Tại đây, người ta phải trả lẽ với Ngài về các việc mình làm. Tất cả những gì mình lo cho bản thân, như ăn, mặc, tiêu xài, tiện nghi, nhan sắc đều thành vô nghĩa, đều theo xác thịt mình xuống nấm mồ, và nằm lại trong lòng đất kia. Chỉ có những gì làm vì tình yêu Chúa, vì tình yêu với anh em đồng loại thì còn, và có giá trị vĩnh cửu.
Kinh nghiệm thứ ba
Đời người được nối liền bằng những ngày nối tiếp nhau, vì thế hãy sống đẹp mỗi ngày.
Một ngày được mở ra với 24 giờ, tức là 24 trang giấy trắng, 24 trang nhật ký đời mình. Đừng làm cho bẩn những trang nhật ký ấy. Hãy viết vào đó những dòng chữ thật đẹp, thật vui và ấm áp bình yên.
Quá khứ thì đã qua. Tương lai còn chưa tới. Chỉ có hiện tại trước mặt. Hãy sử dụng hiện tại thế nào, lựa chọn thế nào, quyết định thế nào để lương tâm bây giờ và sau này khỏi áy náy, băn khoăn.
Những đụng chạm, những bất hòa, giữ lại làm gì, hãy để nó trôi đi với thời gian, mở rộng lương tâm mà tha thứ, cho đời thanh thản.
Đừng nhé! Xin đừng gây đau khổ cho người khác. Dù trong lời nói hay trong hành động. Bởi ta chẳng được lợi gì, khi người khác khổ đau.
Nhưng đời là thế, đời không phôi pha thì chẳng là đời. Những khó khăn, nghịch cảnh là điều bình thường, điều quan trọng là thái độ ứng xử của ta trước những nghịch cảnh ấy thế nào. Chiến thắng được nó để ghi điểm, hay bị nó đè chết, mà thất vọng, để rồi, đi đào huyệt cho ý chí của mình.
Nhưng làm sao để đạt chiến thắng? Một giải pháp vô cùng đơn giản. Hãy cầu nguyện và phó thác cậy tin vào Chúa. Đó là lối đi chắc chắn và vững vàng nhất.
Có Chúa trong hiện tại. Có Chúa giữa thử thách. Có Chúa cùng song hành. Còn gì đẹp và an toàn hơn.
Lm. Đaminh Đỗ Văn Thiêm