Thế Nào Là Khôn
-Lm Thiem
10 người trinh nữ
Trong tiếng nhạc xập xình, Hoàng đế Cêsarê ngồi giữa bàn, đang ngửa cổ, nhấm nháp ly rượu quý trên tay. Bữa tiệc thết đãi, đã kéo dài được gần 2 giờ, nhưng chưa có dấu hiệu sắp tàn. Bởi rượu và mồi, vẫn còn được mang lên kìn kìn.
Bỗng một người lính đặc vệ, bằng một điệu bộ hốt hoảng bước vào, tiến đến sát chỗ vua ngồi. Hai tay run run, trình lên hoàng đế một lá thư. Trước khi lui gót, anh thưa: “Tâu hoàng đế, người gởi thưa rằng: Xin hoàng đế coi gấp”.
Đẩy lá thư sang một bên, lấy vỏ một chai rượu đè lên, bằng một giọng điệu ngà ngà, Caesar nói: “Thư từ gì giờ này, nhậu đã”. Rồi ra hiệu cho dàn nhạc to tiếng.
Tiếng nhạc gào lên to quá, khiến hoàng đế và cả cung đình không nghe được tiếng hô tấn công của quân đảo chính. Lúc Caesar phát hiện, thì đã quá muộn. Caesar băng qua một lối tắt để trốn ra ngoài. Vừa ra tới khỏi cửa, một tên cận thần đã chờ sẵn, nhưng không phải để dẫn đường, mà là để tặng cho hoàng đế một lưỡi gươm kết thúc vào tim. Caesar đã chết, lá thư còn ở tay. Mở ra có dòng chữ: “Hoàng đế trốn ngay, có phản loạn”.
Vì quá ỷ y, Caesar đã chết. Ong chết vì đã không biết thức tỉnh. Ong chết vì ông không ngờ. Có giống không, 5 cô trinh nữ khờ dại hôm nay. Lúc đi mua dầu, cửa đã đóng lại.
Giống như Caesar, 5 cô gái bị tiếng là khờ dại, bởi đã không biết nhìn xa. Hóa ra, người chỉ biết nhìn gần là người khờ dại. Người nhìn gần, là người chỉ nhìn thấy những gì nằm trên mặt đất, và chỉ chú tâm đi tìm và sở hữu những thứ ấy như: tiền bạc, của cải, tiện nghi, lạc thú. Còn người khôn, là người biết nhìn xa hơn, vượt qua trần gian, để thấy nơi đến vĩnh cửu của mình đời sau.
Ông Giuse hôm nay vừa nằm xuống. Có người hỏi rằng: “Ông là người khôn hay dại?”
Với tôi, tuy nghèo túng, nhưng ông Giuse là người rất khôn. Đây nhé:
Vì khôn, nên ông đã hết lòng tôn thờ Thiên Chúa.
Ông biết, Thiên Chúa là cha ông, một người cha giàu lòng thương xót, cánh tay quan phòng luôn chở che ông. Nên ông hết lòng tin tưởng nơi Ngài. Dù nghèo, nhưng ông lúc nào cũng vui và giữ được phẩm giá. Bởi vì, ông biết: “Tin cậy ở Chúa, thì hơn tin cậy vào người trần gian”.
Với ông, ưu tiên số một trong ngày, là thờ phượng Chúa. Tình yêu phải đáp trả bằng tình yêu. Ong nhớ lắm, Cháu dạy: “Phải yêu mến Chúa hết lòng, hết sức, hết trí khôn”. Tình yêu phải được thể hiện. Ong tỏ hiện tình yêu với Chúa, bởi ông biết, Chúa sẽ yêu ông nhiều hơn. Được Chúa yêu, tất cả sẽ thành nhẹ nhàng, ấm êm và hạnh phúc.
Vì khôn, nên ông đã cố yêu thương mọi người.
Vì mang thân phận con người cát bụi, nơi ấy có đầy ích kỷ, và cả khối tham sân si. Nhưng nghe lời Chúa dặn, ông cố gắng thoát lên, từng ngày tiến lên. Ông cố mở to đôi mắt, để nhìn thấy khuôn mặt của Chúa trong người khác, để trân trọng và bao dung. Ong cố điều chỉnh cái nhìn, để nhận ra được, khuôn mặt của mình trong khuôn mặt người khác, vì tất cả đều là anh em với mình. Có chung một dòng máu nhiệm mầu.
Tuy nghèo về vật chất, nhưng ông giàu về tình yêu. Nên giúp được ai điều gì, là ông cố gắng thể hiện. Một lời nhắc, một lời khuyên, một nửa ngày lao động. Một vài ngày đi xin góp, để giúp đở cho một hoàn cảnh bi thương.
Hôm nay, ông nằm xuống. Xã hội mất đi một công dân tốt, cộng đoàn xứ đạo mất đi một người anh em chân tình, nhưng thiên đàng thì rộn ràng tiếng ca.
Trong giờ phút tiễn đưa này, ta hợp chung nhau lời cầu nguyện, để lòng bao dung Chúa, rửa đôi chân và con người ông sạch sẽ hết bụi trần, hầu có thể nhẹ nhàng bay vào nơi chan hòa ánh sáng.
Lm Đaminh Đỗ Văn Thiêm (tinvui.org)