|
22.
Lễ Cắt Bì:
Thể theo luật dạy, Mẹ và Thánh Giuse đưa
Con đến đền thờ để làm
nghi thức cắt bì, mặc dù Chúa Hài Nhi thanh
sạch không mắc tội Nguyên Tổ, nhưng
để nêu gương trọng lề luật.
Mẹ đã ãm Con trên tay như một bàn thờ
tế lễ Con mình. Mẹ lấy khăn lót dưới
lưng để đón nhận những di tích
và máu Con khi chịu cắt bì. Qua nghi lễ cắt
bì Chúa Hài Nhi đã dâng hiến Chúa Cha Hằng Hữu
3 lễ vật cao quí là: Chính thân phận tội
nhân Ngài mặc lấy - Sự đau khổ Ngài
chịu như con người - Tình yêu nhân loại
nồng nàn khiến Ngài đổ máu cứu chuộc
họ. Ngài lại cảm tạ Chúa Cha cách nồng
nàn, vì Cha đã cho Ngài một thân xác có thể chịu
đau khổ vì danh Cha để lập công cộng
tác vào việc cứu độ loài người.
Sau khi lễ cắt bì hoàn tất, Mẹ đã
dâng cho Thầy Tư Tế một cây nến
để dùng vào việc tế lễ và vài
đồ vật nhỏ nữa. Suốt
thời gian Hài Nhi chịu đau đớn, Mẹ
cũng cảm thông nên không rời Chúa khỏi
vòng tay, để Chúa bớt cảm thấy đau
đớn.
23.
Tiếp kiến các nhà Đạo Sĩ:
Sau khi cắt bì cho Chúa, Thánh Giuse muốn bỏ
hang đã mang nhiều bất tiện cho Chúa và
Mẹ, nhưng Mẹ cùng các Thiên Thần tỏ
ý cho biết Thiên Chúa muốn các nhà Đạo
Sĩ tới thờ lạy Chúa nơi hang bò lừa
này, nên Thánh Giuse biết ý nán lại chờ các
Vương Quốc đến. Theo Thánh Kinh ba
nhà Đạo Sĩ từ Ba Tư, Ả rập
và Saba đi tới. Họ có ý niệm xác
thực về Đấng Cứu Thế, nên khi
các Thiên Thần đến báo tin, họ nhận
thức rõ ràng hơn và thấy mình có trách vụ
phải đi triều bái Chúa, nên họ không ngần
ngừ lên đường có mang theo lễ vật
dâng tế là vàng, nhũ hương và mộc dược.
Họ theo ngôi sao lạ đến Giêrusalem thì
sao lặn mất, nên phải vào đền vua
Hêrôđê dò hỏi nơi vua mới sinh ra. Hêrôđê
không biết, nên triệu tập các Thượng
Tế hỏi cho biết nơi vị Ấu Chúa
mới sinh ra. Hêrôđê được biết
sự thể sẽ xẩy ra, nên sai Ba Vua đi
tìm và khi về ghé qua báo tin cho ông để ông
cũng đến triều bái Ngài.
Tìm đến chính nơi ngôi sao đậu, họ
thấy Chúa Hài Nhi và Mẹ, họ sấp mình bái
kính suy tôn và dâng lễ vật. Cuộc triều
bái kéo dài 3 giờ đồng hồ, rồi họ
xin phép Mẹ đi tìm nơi tạm trú. Trong giấc
ngủ, các Thiên Thần đến báo tin cho họ
đi đường khác mà về xứ mình.
Các Ngài về xứ, sống trong sự hạnh
phúc và đức hạnh cho đến chết.
Sau những ngày các vua đến triều bái, Chúa
cho một bà nghèo khó đến dâng cho Thánh Gia căn
nhà nghèo của bà, để Thánh Gia trú tạm
cho tới ngày dâng Chúa trong đền thờ. Còn
hang đá thì Tổng Thần Micae sai một Thiên
Thần canh giữ không cho một con vật nào
vào đó.
24.
Dâng Chúa trong Đền Thờ:
Theo luật Moisen, khi bà mẹ sinh con trai đầu
lòng, phải lên đền thờ để thi
hành thủ tục thanh tẩy và dâng con cho Chúa.
Mẹ cũng hoàn toàn vâng phục luật đó,
cho dù Mẹ hoàn toàn thanh sạch. Tới ngày đã
định, Mẹ và Thánh Giuse từ giã phụ
nữ đạo hạnh đã cho Mẹ ở
nhờ và tặng cho bà một phần số vàng
dành để giúp người nghèo, rồi lên
Giêrusalem cách đó hai dặm, để hiến
dâng Ấu Chúa cho Thiên Chúa Cha trong đền thờ.
Hàng vạn các Thiên Thần sáng láng làm thành đoàn
rước, vừa đi vừa ca hát mừng
Đấng Cứu Thế đi dâng mình.
Thượng Tế Simêon và Nữ Tiên Tri Anna được
ơn soi sáng, đã tiến đến cửa
đền thờ đón Ấu Chúa. Thánh Giuse được
Chúa cho cảm thức niềm vui dạt dào, và
lòng đầy hân hoan, khi Thượng Tế Simêon
ãm Ấu Chúa nâng lên dâng cho Đức Chúa Cha. Ông
nguyện rằng: "Xin Chúa cho con thác bình an,
vì con đã được nhìn xem Đấng Cứu
Chuộc dân Người". Ông còn nói: Mẹ
sẽ bị một lưỡi gươm đâm
thấu tâm hồn vì con trẻ, nhưng cũng
vì con trẻ mà nhiều dân tộc được
đứng vững. Sau cùng bà Anna cũng nói lên
nhiều điều mầu nhiệm, về ơn
cứu chuộc cho tất cả những ai đợi
chờ Ngài đến. Thánh Giuse cũng được
Chúa Thánh Linh soi cho hiểu, về các lời tiên
tri ấy, nhưng không hiểu thấu bằng
Mẹ. Nghi lễ xong, Mẹ hôn tay vị Thượng
Tế và bà Anna, người dạy dỗ Mẹ
bao năm tháng trong đền thờ, rồi Mẹ
trở lại nhà trọ.
25. Đem
Con lánh nạn Ai Cập:
Sau nghi lễ dâng hiến Chúa, Mẹ ở lại
Giêrusalem 9 ngày để tạ ơn. Bỗng đêm
ấy là đêm thứ sáu, Thánh Giuse quằn quại
mãi không ngủ được. Bỗng Tổng
Thần Gabriel hiện đến truyền lệnh
cho Ngài: "Hãy chỗi dậy đem Con Trẻ
và Mẹ Ngài sang nước Ai Cập lánh nạn.
Và cứ ở đó cho tới khi Ta báo lại".
Ngay lúc ấy, Giuse chỗi dậy vừa bàng hoàng
vừa cẩn trọng, chạy đến nói
với Mẹ về tin sửng sốt ấy.
Mẹ tin tưởng và vâng nghe, đến ãm
con tức tốc lên đường giữa đêm
khuya, đem theo con lừa nhỏ. Các Thiên Thần
lại hiện ra tháp tùng dẫn Thánh Gia đi
nhắm thẳng đường qua Hebron. Ở
Hebron có nông trại của gia đình ông Giacaria
và bà Elizabeth, Mẹ muốn ghé thăm ông bà nhưng
Thánh Giuse không đồng ý, sợ rơi vào nguy
hiểm. Mẹ chỉ được sai Thiên
Thần đến báo tin cho ông bà hay về biến
cố sẽ xẩy ra và khuyên ông bà cẩn trọng
bảo toàn Gioan Tẩy Giả.
Tới gần Địa Trung Hải, Mẹ tạm
nghỉ ở đây hai ngày, vì Thánh Giuse đã quá
mệt và con lừa con cũng không còn
đủ sức đi tiếp. Bà Elizabeth cho người
chạy theo mang lương thực và các đồ
dùng cho Mẹ, nhưng Mẹ dành để phân
phát cho người nghèo.
Cứ như thế, Thánh Gia vượt qua hơn
60 dặm đường quanh co, cô quạnh, trước
khi đến Cairô thủ đô của Ai Cập.
Mẹ và Thánh Giuse đã chịu biết bao đau
khổ nhọc nhằn, chịu cảnh màn trời
chiếu đất trong cảnh trời đông,
lương thực cũng hết, đến
lúc phải phó mặc cho Chúa quan phòng giúp đỡ.
Chúa sai các Thiên Thần đem lương thực
đến cho Mẹ và Thánh Giuse, sai chim trời
đến múa vui cho Chúa Hài Đồng.
Sau chuỗi ngày dong duổi dặm đường,
Mẹ tới được Heliopoli mất 50
ngày trời. Nơi Ai Cập là phần đất
nghèo, lại bị ma qủi hãm hại, nên Chúa
đã ra tay xua đuổi ma qủi và cứu thoát
nhiều người bị chúng ám hại.
26.
Lưu lại Ai Cập:
Sau khi dừng ở lại một vài thành phố
quan trọng như Memphi, Matarie, gia đình Mẹ
quyết định cư trú tại Heliopoli. Thánh
Giuse mua được một căn nhà nghèo ở
vùng ngoại ô, chẳng có đồ đạc
gì theo ước muốn của Mẹ. Vừa
vào nhà, Mẹ cúi hôn đất cách khiêm nhượng
và cám ơn Chúa đã cho chỗ trú ngụ. Mẹ
hứa sẽ chịu mọi cảnh thiếu
thốn của một người di cư. Mẹ
thu dọn nhà cửa, kiếm lương thực
bố thí độ thân, vì Mẹ không muốn
cầu xin ơn cứu độ của Chúa,
như khi đi rong ruổi nơi sa mạc nữa.
Khi Thánh Giuse kiếm được việc làm,
dành dụm được chút tiền, Thánh Giuse
làm được cái phản cho Mẹ và Chúa Hài
Nhi, còn Ngài thì nằm đất. Tuy nghèo nhưng
Mẹ không hề tiếc nuối dĩ vãng, cũng
không hề lo cho tương lai, chỉ một
niềm hoan hỉ, bình thản và phó thác. Căn
nhà có 3 gian, một phòng cho Mẹ và Ấu Chúa,
một phòng cho Thánh Giuse và một phòng để
làm việc. Mẹ sống tốt với người
xung quanh, nên họ đã đem đến cho Mẹ
nhiều việc làm không thiếu.
Ấu Chúa vạch cho Mẹ một chương
trình: 9 giờ ngủ. Nửa đêm thức dậy
cầu nguyện và suy gẫm tới sáng. Ban ngày
làm việc suốt, vì Mẹ không muốn xin phép
lạ để nuôi sống. Khi làm việc Mẹ
quì bên nôi Chúa, vừa làm vừa vui với con, hát
Thánh Vịnh cho con nghe. Thú giải lao êm dịu
nhất của Mẹ là bồng ãm Con Chí Ái, hoặc
trao cho Thánh Cả ãm rồi đùa dỡn cho con
vui.
Khi vừa đến, các ngẫu tượng
và chùa chiền của họ đều bị
phá, khiến dân thành hoang mang không ít. Trái lại,
Chúa cũng cứu giúp người ta và soi cho họ
biết đàng ngay nẻo chính. Mẹ cũng
săn sóc cứu giúp những ai yếu đau
bệnh tật nữa. Vì thế suốt 7 năm
lưu lạc Mẹ làm rất nhiều sự
lạ để giúp họ trở về. Ai Cập
xứ nóng nên sinh ra nhiều bệnh tật, Mẹ
phải xin Ấu Chúa cho phép Thánh Giuse được
quyền làm phép lạ chữa bệnh cho họ,
nên Thánh Giuse lo chữa nam giới, Mẹ chữa
nữ giới và ai cũng được trở
về lành mạnh cả xác lẫn hồn.
27.
Lệnh giết các con trẻ:
Tại quê nhà xẩy ra việc vua Herôđê tầm
nã Ấu Chúa. Vì không tìm được, nên ông nổi
giận đến sôi máu, ông ra lệnh giết
hết các trẻ dưới 2 tuổi trong vùng
Belem, với thâm ý là giết được cả
Tân Vương Do Thái mới sinh ra. Thời gian
ấy Mẹ đang ãm Chúa, Mẹ nhìn qua tâm hồn
Chúa như một tấm gương soi, hiện
đủ mọi chi tiết của tấm kịch
đẫm máu. Các em đều được
phúc tử đạo vì chết thay cho Ấu Chúa.
Các Anh Hồn ấy đều được
các Thiên Thần dẫn xuống ngục Tổ
Tông.
28. Số
phận Gioan:
Mẹ hỏi Chúa về số phận của
Gioan cháu của Mẹ ra sao, thì Chúa cho biết:
Tư Tế Giacaria qua đời sau khi Chúa sinh
ra được 4 tháng, tức là gần 3 tháng
sau khi Mẹ rời Giêrusalem đi Ai Cập. Bà
Elizabeth được Thiên Thần báo tin, nên đem
con trốn lên hang núi. Bà qua đời tại đó
sau 3 năm sống giữa muôn ngàn thiếu thốn
và tiện nghi. Còn Gioan phải ở lại đó
cho tới khi ra đi làm sứ mệnh. Biết
thế, nên Mẹ được Chúa cho phép sai
Thiên Thần đem lương thực giúp cháu.
Khi Thánh Nữ Elizabeth từ trần, các Thiên Thần
đã an táng bà trong rừng và coi sóc con trẻ Gioan
thay Mẹ, cho tới khi Gioan liệu được
cho mình.
29.
Thiếu thời của Chúa:
Phần Chúa Giêsu vẫn là hạnh phúc bên Mẹ
và Thánh Giuse trong cảnh lưu đầy. Theo
ý Ấu Chúa, Mẹ chỉ sắm cho Ngài một
cái áo và một đôi giầy theo kiểu người
nghèo trong dân, vì Ngài muốn làm gương khó nghèo
cho mọi người. Quần áo lớn lên với
Chúa mà không bao giờ sờn rách, không dây vết,
không phai màu. Chiếc áo mà Chúa Giêsu cởi ra, khi
rửa chân cho các Môn Đệ, cũng có đặc
tính y như áo mặc trong.
Khi Chúa lớn, Mẹ thường dọn cho Chúa
3 bữa ăn và chính Chúa làm phép, cầu nguyện
trước và sau bữa ăn. Chúa dành nhiều
thì giờ để cầu nguyện, có lúc đến
rướm máu. Mẹ lau cho Chúa mới hiểu
được Chúa buồn vì loài người
tệ bạc.
Lên 6 tuổi, Chúa bắt đầu ra khỏi
nhà để đi giúp người ta, nhất
là người bệnh tật đau ốm. Lời
nói khôn ngoan và phong cách của Chúa cũng chinh phục
được nhiều người, họ cảm
phục và mến yêu. Chúa lớn lên càng thêm tuổi
càng thêm phong độ. Dung mạo Chúa in sâu những
nét uy nghi cao cả, Chúa lại rất nhân từ
và khôn ngoan thu hút lòng người.
30.
Cuộc sống trở về Nazareth:
Một hôm Sứ Thần đến báo tin cho Thánh
Giuse đem Mẹ và Chúa Giêsu về thành Nazareth.
Thế là Mẹ và Thánh Giuse đem hết của
bố thí cho người nghèo, còn nhà cũng cho
người ta ở. Lúc đi thế nào, lúc về
thế vậy. Các Thiên Thần hộ tống
Mẹ đi. Tới đâu Chúa và Mẹ thi ân tới
đó. Sau cùng cũng tới được thành
Nezareth quê hương mình. Căn nhà tổ tiên
Mẹ để lại cho người bà con ba
đời của Thánh Giuse coi giữ vẫn còn
nguyên vẹn, không gì thay đổi. Vào nhà Mẹ
sấp mình cảm tạ Chúa đã đưa gia
đình Mẹ về bình an. Nhưng từ đây
những sự thử thách mới sẽ đến
với Mẹ. Chúa Giêsu có giọng nói cao kỳ,
cứng cỏi, vè mặt nghiêm nghị bất
ngờ của Chúa, đã trở nên lò lửa luyện
lọc vàng tình yêu của Mẹ thêm tinh ròng hơn,
rực rỡ hơn. Chúa Giêsu muốn Mẹ phải
thử nếm đau khổ, cho tới mức
đồng công được với Ngài trong
việc cứu chuộc.
Năm lên 12 tuổi, Mẹ cùng gia đình lên dự
lễ Vượt Qua suốt 7 ngày. Ngày cuối
cùng khi trở về, Chúa Giêsu đưa Mẹ
vào cuộc thị kiến, khiến giác quan Mẹ
không còn cảm thấy những gì xẩy ra xung
quanh nữa. Còn Thánh Giuse thì Chúa để Người
chiêm ngắm và suy tưởng những sự
trên trời, cứ tin rằng Chúa Giêsu đi với
Mẹ. Cả ba đi đến cửa thành thì
Chúa Giêsu lìa cha mẹ mà ở lại. Khi thôi chiêm
niệm thì không thấy Chúa Giêsu đi với mình
nữa. Mẹ nghĩ, Chúa Giêsu đi với Thánh
Giuse, Thánh Giuse lại nghĩ Mẹ không thể
lìa con, Với niềm tin đó cả hai cùng bình
thản tiến bước suốt một ngày
đàng. Khi tới nơi hẹn gặp nhau qua
đêm, Mẹ và Thánh Giuse mới ngỡ ra Chúa
không đi với ai cả. Mẹ và Thánh Cả
đau đớn không sao nói lên lời, ai cũng
nhận lỗi tại mình mà lạc mất Chúa.
Nỗi đau đớn càng gia tăng hơn
cả khổ hình tử đạo, khi không tìm
ra tông tích hỏi han. Hỏi các Thiên Thần thì
không nói, trái lại Mẹ muốn đi nơi
nào các ngài cũng ngăn cản, thế là Mẹ
phải trở lại đền thánh. Thánh Giuse
cũng hết sức đau buồn, nhất
là thấy nỗi đau mất con của Mẹ.
Cả hai cùng tiến vào đền thờ, thấy
Ngài đang ngồi hội họp với các Luật
Sĩ, tranh-bàn luận-hỏi về Đấng
Cứu Thế. Khai quang cho họ, khiến
mọi người phải thán phục. Còn Mẹ
và Thánh Giuse thì quá đỗi ngạc nhiên và lòng
tràn ngập hạnh phúc vì đã thấy được
con. Mẹ quì xuống xin lỗi Chúa và xin Chúa đừng
để vắng mặt Chúa nữa. Chúa rất
hài lòng và hứa suốt thời gian còn lại
cho tới khi phải vâng ý Chúa Cha sẽ tùng phục
Mẹ.
Để Mẹ và Cha Thánh có đủ khả
năng chỉ huy một Người Con cao trọng
duy nhất loài người, Chúa ban cho Mẹ và
Cha Thánh tràn ngập niềm vui thánh thiện, khi
Chúa tuân nghe những lời Mẹ và Cha Thánh
chỉ dạy và suốt những ngày còn lại,
Chúa lại không ngừng hoàn thiện hóa Mẹ
đến độ siêu việt, để hoàn
thành tất cả các ân sủng: Nhiệt tâm, sốt
sáng, sẵn sàng chịu đau khổ, chịu
chết trong tâm hồn, chia sẻ và cộng tác
vào công nghiệp của Chúa Cứu Thế.
Chúa còn mạc khải cho Mẹ hiểu thấu
về toàn bộ Thánh Kinh Cựu và Tân Ước,
và thấu đáo ý nghĩa siêu nhiên về Giáo Hội
và các Nhiệm Tích Thánh, trước cuộc giảng
dạy công khai của Chúa Cứu Thế Con Mẹ.
Chính Mẹ sẽ thực hành và sống đầy
đủ trước khi mọi điều đó
được hoàn thành, vì Mẹ là Nữ
Vương của lề luật, của Giáo
Hội, của Ân Sủng và Bí Tích. Cuộc đời
Mẹ hòa nhập với Con Cứu Thế, cho
đến khi Mẹ được 33 tuổi
là tuổi hoàn bị, tuổi phát triển đầy
đủ.
31.
Thánh Giuse lúc về chiều:
Thánh Giuse tuổi chưa cao mấy, nhưng vất
vả vì Mẹ quá nhiều. Mẹ thương
Bạn Thánh và xin Bạn Thánh nghỉ ngơi không
làm việc nữa. Các dụng cụ của Ngài
Mẹ đem cho các bạn nghèo. Từ đó Thánh
Giuse chuyên chú chiêm niệm, suy ngắm và đạt
tới đỉnh thánh thiện vượt xa
loài người, chỉ kém một mình Mẹ.
Mẹ cũng để tâm săn sóc Ngài cách ân
cần mà một người già nua bệnh tật
phải có. Trong suốt 8 năm trời chịu
đủ chứng bệnh và tình yêu Chúa nung đốt
đến như chết được. Mẹ
cảm phục sự nhẫn nại, sự chịu
đựng không hé môi phàn nàn, không thốt lời
thở than, không đòi hỏi ủi an. Mẹ
luôn ở bên cạnh để nâng đỡ trong
lúc lão nhược.
Trong 3 năm cuối đời, Mẹ không hề
rời xa Ngài một bước. Khi Mẹ cần
phải vắng nhà thì Chúa Giêsu thay chỗ Mẹ,
nên không một bệnh nhân nào được phục
dịch kỹ như vậy. Mẹ cũng còn
xin Chúa cho phép Mẹ chịu đau đớn
thay cho Ngài, hoặc sai Thiên Thần tăng thêm
nghị lực, để Ngài khuây khỏa mà ca
ngợi Thiên Chúa.
Khi thấy Thánh Cả đã gần đến
giờ lìa đời, Mẹ xin Con Giêsu cho Ngài
hưởng một cái chết đẹp mắt
Chúa. Chúa lại cho Ngài được nhìn thấy
yếu tính của Chúa Ba Ngôi, thấy Ngôi Lời
Nhập Thể. Thấy Giáo Hội và kho tàng nhiệm
tích mà Chúa Giêsu Con Ngài thành lập cho các Thánh. Linh
hồn Ngài cũng được thần hóa.
Thánh Cả lại xin Chúa Giêsu và Mẹ tha thứ
lỗi lầm cuộc sống và chúc lành cho mình.
Chúa Giêsu ôm lấy Ngài, để Ngài tựa đầu
trên cánh tay và Ngài trút hơi thở cuối cùng.
Chúa khép mắt cho Thánh Cả, đoạn
cùng Mẹ và các Thiên Thần cất lên những
khúc ca chào mừng Thánh Cả và dẫn đưa
linh hồn Ngài xuống ngục Tổ Tông. Được
các Thánh tiếp rước tưng bừng, vì
nhận thấy vinh quang tuyệt vời chiếu
dãi trên Thánh Cả. Ngài chết không phải
vì đau đớn của bệnh tật, nhưng
vì lòng yêu mến Chúa thiêu đốt nung nấu
trong lòng.
Thiên Chúa đã mặc cho thi thể Thánh Cả
một ánh sáng rực rỡ, chỉ để
người ta thấy được gương
mặt tươi tỉnh và hương thơm
thánh thiện. Thánh Giuse được Thiên Chúa
phôi dựng như một hạt giống tốt
trong thửa đất phì nhiêu Chúa đã dọn
sẵn. Dựng thai đến ngày thứ bảy
Ngài được ơn thoát khỏi tội Nguyên
Tổ và tình dục, nên suốt đời Ngài
không cảm nghiệm một xúc động xấu
xa nào. Lúc sinh ra, Ngài là một thơ nhi mĩ
miều, mang lại cho cha mẹ một niềm
vui khác thường, giống như Gioan Tẩy
Giả khi sinh ra. Lên 3 tuổi, Thánh Cả có đủ
trí khôn và một trí thông minh Thiên phú, suy niệm
tuyệt vời. Các nhân đức mỗi ngày
một tăng triển, nhất là nhân đức
khiết tịnh cao cả, và sáng ngời vượt
trên cả các Luyến Thần. Vì lẽ Chúa muốn
dùng Ngài để lập thân với Mẹ. Ngoài
ra, Ngài còn tập được đời sống
nhân đức suốt 60 năm cộng thêm mấy
ngày. Ngài sống chung với Mẹ 27
năm và lúc qua đời Ngài thọ 60 tuổi
6 tháng. Thiên Chúa ban cho Thánh Cả nhiều đặc
ân để, Ngài cứu giúp những ai chạy
đến xin Ngài cầu bầu. Đặc biệt
Ngài hay ban xuống những ơn này:
1. Lướt thắng cám dỗ nghịch đức
trong sạch.
2. Sám hối bỏ đàng tội lỗi.
3. Tôn sùng Mẹ Đồng Trinh.
4. Khoẻ mạnh về phần xác.
5. Được ơn An ủi lúc gặp đau
khổ.
6. Được ơn chết lành.
7. Có người thừa tự trong gia đình
Công Giáo.
Vì thế ma quỉ rất sợ danh Thánh Ngài.
32. Đời
sống quả phụ của Mẹ:
Từ khi sống đời quả phụ, Mẹ
hằng nhìn ngắm linh hồn Con Chí Thánh Mẹ,
để hiệp nhất với lời Chúa nguyện
cầu. Mẹ làm việc mỗi ngày ít giờ
để lo chút lương thực thôi. Mẹ
và Chúa thường ăn lúc 6 giờ chiều
với bánh khô, đôi khi thêm trái cây, rau, cá. Mẹ
quỳ gối hầu bàn cho Chúa với niềm
kính tin, yêu mến. Ngoài ra còn giờ Mẹ cầu
nguyện và đi làm việc từ thiện cứu
giúp người ta. Chúa Giêsu thì lo sửa soạn
cho công trình cứu chuộc của Ngài. Mẹ
là Mẹ Đồng Công nên đem tất cả
tâm hồn theo dõi và cộng tác. Ngài rất thương
các linh hồn, nhiều khi suy nghĩ đến
mướt máu và suy nhược. Mẹ phải
ra lệnh cho các Thiên Thần nâng đỡ Ngài.
Có những lúc xuất thần Mẹ nhìn thấy
Chúa vạch những kế hoạch để
chinh phục các Tông Đồ, Chúa cũng cho Mẹ
thấy, Mẹ là người phải lo hỗ
trợ Giáo Hội, phải chịu đựng
và tu sửa lỗi lầm của các Tông Đồ
trong việc quản cai Giáo Hội nữa.
33. Chúa
chuẩn bị rao giảng:
Tới năm 27 tuổi, Chúa bắt đầu
rao giảng Tin Mừng bằng kinh nguyện, chay
tịnh, bằng cải thiện cho nhiều người.
Đôi khi vắng nhà cả hai ba ngày liền.
Trong những ngày ấy, các Thiên Thần cung cấp
tin tức cho Mẹ theo lời Mẹ xin. Chúa đi
khắp nơi, ra khỏi cả thành Nazareth nữa,
để loan báo về Ơn Cứu Độ.
Lời Chúa nói kèm theo ân sủng cao quí sinh ra nhiều
hiệu quả lạ lùng. Ngoài ra, người
ta còn say sưa vì vẻ đẹp oai nghi và đức
hiền từ của Chúa.
Chúa ủi an người sầu khổ, nâng đỡ
người cùng cực, viếng thăm người
bệnh tật, khuyên giúp người hấp hối,
reo rắc ánh sáng, sức mạnh và ơn cứu
rỗi khắp nơi. Mẹ gần như lúc
nào cũng là nhân chứng và đồng công vào
những việc lạ lùng đó. Tuy nhiên, Mẹ
đặc biệt thực thi đức bác ái
đối với nữ giới, còn Chúa Giêsu cho
nam giới. Những người nghèo khó là những
người được thụ hưởng
tình thương của Chúa hơn hết, vì họ
khiêm nhường, ôn hòa hơn và ít bị ràng buộc
với trần thế hơn.
34.
Gioan Tiền Hô:
Gioan Tiền Hô sống trong rừng vắng. Ông
chỉ tiếp xúc với Thiên Chúa và các Thiên Thần.
Khi ông lên 30 tuổi, ông được Chúa cho xem
thấy quãng đời cứu chuộc của
Chúa Kitô và được lệnh lên đường
loan báo Người xuất hiện. Ông đi chân
không, mặc áo lông lạc đà, thắt dây lưng
da thú. Gương mặt gầy nhưng đượm
vẻ phong thái oai nghiêm. Ông rất khiêm nhu, nhã nhặn,
can đảm và sốt sáng. Giọng nói của
ông thật sống động, hăng nồng,
đúng điệu cách để nói dân chai đá
đã từng bị các dân đè nén. Ông bỏ
rừng vắng và nhờ các Thiên Thần mang tặng
Mẹ một cây Thánh Giá chính các Thiên Thần làm
cho ông và ông thường nằm lên để cầu
nguyện. Mẹ nhận Thánh Giá để trong
phòng Mẹ cùng với Thánh Giá Chúa đã tự
đóng cho mình. Sau khi Mẹ qua đời các Tông
Đồ giữ làm di bảo. Gioan rao giảng
sự sám hối và loan báo về Đấng Cứu
Thế sẽ đến.
|
|