Sống
mùa Vọng:
Với
Đức Thánh Cha Benedicto XVI
Thứ
Sáu sau Chúa Nhật thứ III mùa Vọng
Chính
Đức Kitô là sự bình an của chúng ta
"Vì
chính Người là sự bình an của chúng ta" (Ep 2, 14)
Đứng trong vòng tay
của Đức Kitô, Đấng đang nằm trên thập giá, chúng ta có cảm thấy
được nhỉ ngơi bồi dưỡng không? Chúng ta có cảm thấy mình nhận
được một sự an ủi, một sự bình an cho tâm hồn và đời sống không?
Bình an. Hai từ ngữ
quan trọng cho đời người. Quan trọng vì cuộc sống của chúng
ta có quá nhiều lo toan, nhiều ngang trái, nhiều hận thù. Mỗi
ngày, nếu đọc tin tức chúng ta sẽ thấy biết bao nhiêu chuyện
xảy trên trái đất nhỏ bé này. Chỗ này là áp bức bóc lột, chỗ
kia là khủng bố. Rồi những Xì-căng-đan nóng bỏng, kể lại biết
bao nhiêu đau thương mà con người gây ra cho nhau. Càng nhìn
thế giới này, chúng ta càng cảm thấy con người ngày nay cần
đến sự bình an. Nhưng tìm đâu được bình an đây?
Chúng ta hãy lắng
nghe lời của Thánh Phao-lô: "Chính Người là sự bình an
của chúng ta"
Thực vậy, Đức Kitô
đến để loan Tin Mừng bình an: bình an cho anh em là những kẻ
ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần. Đức Kitô đã liên kết dân
ngoại với người Do Thái, Ngài đã phá đổ bức tường ngăn cách
là sự thù ghét mà con người gây ra cho nhau. Và chính Ngài cũng
đã kiến tạo lại mối tình từ muôn thuở giữa Thiên Chúa với nhân
loại.
Vâng, Đức Kitô đến,
để đem bình an cho nhân loại. Cả cuộc đời của Ngài rạng sáng
nguồn bình an. Lúc Ngài được sinh ra, thì các thiên thần đã
cao rao rằng: "Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an
dưới thế cho loài người Chúa thương." Và sau khi sống lại,
mỗi lần hiện ra, Chúa đều cầu chúc bình an cho các môn đệ của
mình: „Bình an cho anh em.“
Lời cầu chúc bình
an được Đức Thánh Cha nhắc đến trong khi suy niệm thánh vịnh
125, nói về sự bình an trên dân Israel, ngài đã giải thích như
sau: „Đó là một lời chào trở thành một sự cầu chúc đầy hy vọng.
Chúng ta có thể giải thích lời chào đó qua lời thánh Phaolô:
"Và chúc cho tất cả những ai sống theo quy tắc ấy, và chúc
Israel của Thiên Chúa hưởng bình an và lòng thương xót của Người
" (Ga 6,16)“ Sau đó Đức Thánh Cha trích dẫn lại tâm tình
của Thánh Augustinô: „Trong niềm hy vọng cũng được thông phần
với các tín hữu của ngài, vào số phận hạnh phúc của những người
đó, giám mục thành Hippone tự hỏi mình: " Chúng ta sẽ có
gì? Gia sản chúng ta là gì? Quê hương chúng ta là gì? Tên nó
là gì? " Và chính ngài trả lời, chỉ danh của nó --đối với
tôi, tôi cho là những lời này -- "Sự Bình An. Chính sự
Bình an chúng tôi chào anh em, chính sự bình an chúng tôi rao
giảng cho anh em, sự bình an mà các núi non lãnh nhận và những
đồi nhận lãnh công lý (x. Tv 71, 3) Sự bình an đó là Chúa Kitô:
"Vì chính Người là sự bình an chúng ta" (Ep 2, 14)"
(Diễn văn về các thánh Vịnh, IV, Nuova Biblioteca Agostiniana,
XXVIII, Roma 1977, p. 105).
Thánh Augustinô kết
thúc bằng một lời khuyên, đồng thời cũng là một sự cầu chúc:
"Chúng ta hãy là Israel, chúng ta hãy ôm ấp sự bình an,
bởi vì Jerusalem là ý niệm về sự bình an và chúng ta là Israel,
ước chi sự bình an xuống trên Israel" (ibid. p. 107) và
sự bình an là Chúa Kitô. (Bài huấn đức của đức Giáo Hoàng trong
buổi tiếp kiếp chung thứ Tư hàng tuần ngày 3/8. Đức Thánh Cha
đã dành để nói về Thánh Vịnh 125 -Từ vietcatholic.net)
Bạn thân mến,
Đức Kitô, kho tàng
cho đời sống chúng ta, không chỉ cho chúng ta nghỉ ngơi bồi
dưỡng, không chỉ kề vai gánh vác thập giá với chúng ta, mà Đức
Kitô còn trao ban cho chúng ta chính sự bình an.
Mà sự bình an đó
là chính Đức Kitô đấy!
Hôm nay, chúng ta
cùng ý thức về món quà quý báu này nhé!
Hãy để sự bình an
của Đức Kitô chiếm ngự tâm hồn chúng ta!
Chúng ta hãy ôm ấp
sự bình an vào lòng!