Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian ?
Có lẽ bạn cho đó là một câu hỏi “ngớ ngẩn”, vì ai là Kitô hữu cũng biết Ngài đến cứu độ nhân loại. Đúng vậy, nhưng vẫn có điều khác... Chúng ta đã đón lễ Giáng Sinh nhiều lần, nhưng có thể chúng ta chưa thắc mắc. Mời bạn khám phá điều mới lạ nhân dịp kính mừng lễ Giáng Sinh!
Thánh sử Gioan kể: Ông Philatô hỏi: “Vậy ông là vua sao?”. Đức Giêsu đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”. Ông Philatô nói với Người: “Sự thật là gì?” (Ga 18:37-38).
Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian?
Hằng năm, lễ Giáng Sinh đều đặt ra một câu hỏi: Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian? Hoặc: Ý nghĩa của Đức Giêsu Kitô là gì? Oặc mang tính cá nhân hơn: Người đàn ông này nên tạo sự khác biệt nào trong đời sống của tôi? Trong hôn nhân của tôi, trong đời tu của tôi, trong công việc của tôi, trong sự nhàn rỗi của tôi, trong suy nghĩ của tôi, trong cảm xúc của tôi, trong mọi sinh hoạt của tôi,…?
Khi Chúa Giêsu bị xét xử, Ngài đã trả lời rõ ràng cho chúng ta về câu hỏi đó: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật” (Ga 18:37). Sự Thật chính là Chân Lý.
Lời đó được Chúa Giêsu nói ra vào cuối đời Ngài, nhưng vẫn nói về lễ Giáng Sinh: “Tôi sinh sa vì lý do đó”. Vì vậy mà có lễ Giáng Sinh. Có lễ Giáng Sinh vì Chúa Giêsu đến làm chứng cho Sự Thật. Chúng ta hãy tập trung vào hai điều liên quan trong câu này, hai điều liên quan lễ Giáng Sinh, và kết thúc bằng lời động viên.
ĐIỀU LIÊN QUAN 1: Lễ Giáng Sinh nghĩa là có Sự Thật – Sự Thật mà mọi người nên tin.
Có Sự Thật đến từ bên ngoài thế giới này và cho thế giới biết ý nghĩa. Thế gian không làm nên Sự Thật này, cũng không định dạng hoặc thay đổi Sự Thật này. Đó là SỰ THẬT, không phải là một sự thật cho tôi và một sự thật khác cho bạ, nhưng là SỰ THẬT cho tất cả chúng ta. SỰ THẬT đó tuyệt đối và bất biến.
Có thể có một thế hệ hoặc một thế kỷ mà điều gợi ý của câu nói này không cần nhấn mạnh: Có Sự Thật, Sự Thật ngoài trí óc của chúng ta, Sự Thật mà chúng ta không tạo ra nhưng chúng ta phát hiện, Sự Thật mà chúng ta không thể kiểm soát nhưng quy phục. Cũng có thể có một thời gian chúng ta không coi điều này là một phần trong sứ điệp của Kitô giáo. Nhưng chưa phải là lúc này.
Người đương thời khước từ Sự Thật tuyệt đối
Ngày nay, lời xác định đơn giản này lại chính là lời mặc khải tuyệt vời và gây nhiều tranh luận. Nhiều người không tin như thế. Nếu ngày nay bạn muốn nói rằng có Sự Thật – Sự Thật mà mọi người nên tin và theo, rất có thể bạn bị coi là sai lầm và trái luân lý.
Người ta nói bạn sai lầm vì Thiên Chúa không trao sự tuyệt đối cho Sự Thật, hoặc nếu có Thiên Chúa thì không có cách để nhận biết Ngài làm gì và Ngài nghĩ gì. Người ta nghĩ việc Ngài làm cũng tốt như công việc của ai đó.
Bạn không chỉ bị coi là sai lầm, bạn còn bị coi là trái luân lý nếu bạn cứ khăng khăng cho rằng có Sự Thật tuyệt đối. Tại sao? Vì để nói có Sự Thật tuyệt đối sẽ gây khó chịu và định kiến với điều người khác nghĩ.
Ngày nay, luân lý được xác định theo tính tương đối. Nếu bạn không tin Sự Thật mà bạn thấy thì sẽ buộc tội chính mình, rồi bạn khiêm nhường, sống tốt và có luân lý. Nhưng nếu bạn tin Sự Thật mà bạn thấy thì sẽ kết tội mình, rồi bạn kiêu ngạo, cố chấp và trái luân lý. Ngày nay, nhân đức và luân lý đòi hỏi tính tương đối.
Với thế giới của thế kỷ 21 này, Chúa Giêsu cũng vẫn nói: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật”. Đó là thế giới mà sứ điệp của Ngài bị vô hiệu hóa ngay trước khi được nói ra, vì SỰ THẬT bị coi là nguồn gốc của niềm tin mù quáng (bigotry), sự cố chấp và định kiến. Nhưng về mặt khc1, tính tương đối được coi là mẹ đẻ của lòng tôn trọng văn hóa, sự khoan dung và hòa bình.
Tràn lan quan điểm tương đối về Sự Thật
Nói cách khác, sứ điệp của Kinh thánh về lễ Giáng Sinh ngày nay tại Hoa Kỳ không chỉ gặp trở ngại là Đức Kitô bị bỏ ra ngoài lễ Giáng Sinh, mà còn có vấn đề nghiêm trọng hơn là Sự Thật cũng bị bỏ ra ngoài thực tế. Rất nhiều người cho rằng không còn Sự Thật tuyệt đối nữa. Họ không tìm kiếm SỰ THẬT có ý nghĩa đối với cuộc sống và lịch sử.
Thay vì người ta cố gắng trải nghiệm cuộc sống ở mức trọn vẹn và gọi sự trải nghiệm này là SỰ THẬT đối với họ, chứ không là Sự Thật tuyệt đối, chỉ là sự thật đối với họ thôi. Hướng dẫn chung trong văn hóa này đơn giản lắm: “Hãy bỏ con khỉ xuống khỏi lưng!”. Nếu điều đó tác dụng đối với bạn thì rất tốt. Nhưng đừng đặt nó lên người bạn nữa.
Chúng ta cần biết quan điểm về Sự Thật này như thế nào trong đời sống phụ nữ Mỹ ngày nay. Nó ảnh hưởng nhiều hoặc ít. Bạn có thể thấy nó trong nhà thờ, nơi người ta cũng không muốn nghĩ về sự tuyệt đối của Kinh thánh. Hãy nghe Alan Bloom nói trong cuốn sách bán chạy như tôm tươi của ông là cuốn The Closing of the American Mind, tr. 25,
Có một điều mà giáo sư có thể chắc chắn: Hầu như mỗi sinh viên đại học đều cho rằng Sự Thật chỉ tương đối thôi. Nếu sự thật này được trắc nghiệm, người ta có thể tính theo phản ứng của sinh viên: Họ sẽ không hiểu. Bất kỳ ai cũng nên coi [tính tương đối] không là điều hiển nhiên làm họ ngạc nhiên, như thể họ đang tính toán 2 + 2 = 4. Đây là những điều bạn không hề nghĩ tới. Nền tảng của sinh viên cũng đa dạng như những điều Hoa Kỳ có thể cung cấp. Một số người có tín ngưỡng, một số người vô thần; một số người theo cánh Tả, một số người theo cánh Hữu; một số người muốn làm khoa học gia, một số người muốn làm người hoạt động vì nhân quyền, làm chuyên gia hoặc thương gia; một số người nghèo, một số người giàu. Họ chỉ kết hợp theo tính tương đối của họ và trung tín với sự bình đẳng. Hai cái đều liên quan trong khái niệm luân lý. Tính tương đối của sự thật không là sự thấu hiểu lý thuyết mà là nguyên lý luân lý, tình trạng của một xã hội tự do, hoặc họ hiểu điều đó.
Bản chất tự mâu thuẫn của tính tương đối
Xã hội của chúng ta là thế. Vấn đề về thuyết tương đối này là nó tự mâu thuẫn và không thuộc về Kinh thánh.
Thuyết tương đối tự mâu thuẫn. Nếu bạn nói: “Không có Sự Thật tuyệt đối để người ta nên tin”, bạn tự mâu thuẫn với chính mình, vì bạn nói rằng bạn muốn người khác tin, nhưng câu đó lại không có điều mà người ta nên tin. Sự ẩn giấu của thuyết tương đồi là nó muốn tương đối hóa yêu cầu của mọi người đối với sự thật, nhưng không là chính nó.
Điều này có trong thực tế “thật”. Hai tuần trước, tại Atlanta có khoảng 500 giáo sĩ và tu sĩ đã họp nhau để thảo luận về cách cứu vãn trong phong trào ủng hộ sự sống mà người ta muốn đóng cửa các điểm phá thai bằng cách. Những người ủng hộ sự sống ở Atlanta kêu gọi chống phản đối và phân phát tờ rơi.
Người ta lưu ý thông điệp: “Hãy bảo vệ Quyền Sinh Sản” (Defend Reproductive Rights). Nói cách khác, nếu những người ủng hộ sự sống muốn coi phôi thai là con người có quyền sống, họ có thể có, nhưng đừng đặt con khỉ lên lưng phụ nữ của đất nước này. Đó là quan điểm cá nhân và tôn giáo. Đó là tương đối.
Ở phía dưới tờ rơi có hàng chữ lớn: “CHÚNG TÔI SẼ KHÔNG THA THỨ CHO TÍNH CỐ CHẤP!”. Bạn có hiểu điều đó là gì? “Sự khoan dung” là cái tương đương về luân lý của tính tương đối. Nếu sự thật là tương đối và không tuyệt đối, nên có sự khoan dung hoàn toàn. Nhưng để làm co sự thật luân lý này stick, bạn phải đặt sức mạnh tuyệt đối phía sau nó. Câu “chúng tôi sẽ không tha thứ cho tính cố chấp” là điều tương đương của câu “Chúng tôi loại bỏ những điều tuyệt đối!”. Đó là tự mâu thuẫn. Đó là minh chứng rằng chúng ta không thể sống thiếu Sự Thật tuyệt đối.
Cũng chẳng ngạc nhiên khi tuyết tương đối không thuộc về Kinh thánh. Chúa Giêsu nói: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian để làm chứng cho sự thật”.
Điều liên quan thứ nhất về lễ Giáng Sinh là có Sự Thật – Sự Thật này đến từ Thiên Chúa, Đấng ở ngoài trái đất và cho thế giới biết ý nghĩa của Sự Thật; Sự Thật này tuyệt đối và bất biến; Sự Thật mà mọi người nên tìm kiếm để tin tưởng và quy phục.
ĐIỀU LIÊN QUAN 2: Lễ Giáng Sinh nghĩa là Chúa Giêsu đến làm chứng cho Sự Thật – Ngài là nhân chứng chính.
Làm sao nghe lời chứng của Chúa Giêsu ?
Chúa Giêsu đã đi. Cái gì trở thành lời chứng đó? Câu hỏi này dành cho chúng ta. Chưa đủ để nói rằng Ngài đã gởi Thần Khí đến thay vào vị trí của Ngài. Đó là chủ yếu. Chúng ta tin Ngài có. Nhưng Chúa Giêsu nói rằng Ngài sinh ra trong thế gian để làm chứng cho Sự Thật. Nếu chúng ta muốn nghe lời chứng rằng Chúa Giêsu đã đến trao ban Sự Thật, chúng ta phải trở lại thời gian Ngài hiện diện và mặc xác phàm, khi Ngài bước đi, nói, lao động, yêu thương và chịu chết. Đó là những gì chúng ta phải thấy và phải nghe.
Chúng ta làm điều đó bằng cách nào? Giả sử bạn nói: “Tôi biết tôi cần khám phá và sống theo SỰ THẬT. Tôi biết thuyết tương đối không thực sự tác dụng. Nhưng làm sao tôi có thể có chứng cớ về Chúa Giêsu? Làm sao tôi có thể chắc chắn Kinh thánh có chứng cớ thật về Chúa Giêsu? Làm sao tôi chắc chắn chứng cớ về Chúa Giêsu là thật?”.
Bạn hãy đọc 1 trong 4 Phúc Âm và bắt đầu lắng nghe các lời chứng về Chúa Giêsu trong đó. Bạn hãy cầu xin Chúa giúp bạn hiểu Sự Thật. Bạn hãy nhìn những việc Ngài làm, lắng nghe điều Ngài nói, và nghĩ về thái độ của Ngài. Bạn hãy nhận định về các tác giả Phúc Âm và về chính Chúa Giêsu đã có tính chính trực hoặc úy tín dù thiên hạ là những người gian trá, nghèo khổ hoặc sùng kính.
Thông điệp tự minh chứng của Kinh thánh
Tôi tin rằng Thiên Chúa đã làm cho chúng ta phụ thuộc vào Kinh thánh đối với lời chứng về Chúa Giêsu ngày nay vì Kinh thánh có sức mạnh thuyết phục người ta rằng lời chứng về Chúa Giêsu là thật.
J. B. Phillips dịch Tân ước từ bản tiếng Hy Lạp sang tiếng Anh hiện đại từ 40 năm trước và sau đó nói: “Tôi cảm thấy như việc đi lại đường dây điện cho một ngôi nhà cổ mà không thể tắt nguồn chính” (Letters to Young Churches, London, 1947, trang xii).
Khi hoàn tất bản dịch, dịch giả Phillips nói: “Có sự chân thật và sự giản dị như trẻ con, hiệu quả tổng thể rất nhiều. Không ai có thể bỏ qua những điều như vậy với sự kiện thật ở phía sau” (The Ring of Truth, London, 1967, trang 58).
Điều tôi đang nói đây là cách bạn tin lời chứng bằng cách nghe và hiểu nếu bạn cảm thấy Ngài đang nối kết với bạn hoặc nếu Ngài có “Chiếc Nhẫn Sự Thật”. Đó là điều bạn phải làm với Phúc Âm. Tiến sĩ E.V. Rieu là một học giả đã chuyển ngữ thơ cổ của thi sĩ Homer 4 cuốn Phúc Âm từ tiếng Hy Lạp sang tiếng Anh hiện đại.
Ông nói: “Tôi cảm thấy sâu xa rằng tôi có thể hy vọng. Điều đó đã... thay đổi tôi; công việc của tôi đã thay đổi tôi. Tôi kết luận rằng những lời đó mang dấu ấn của Con Người Giêsu và Thiên Chúa. Đó là Magna Carta (hiến pháp cơ bản) của tâm linh con người” (The Ring of Truth, London, trang 56).
Nói cách khác, nếu bạn đọc Phúc Âm khi những điều đó có trong Kinh thánh, đồng thời cởi mở và chăm chú lắng nghe, sẵn sàng thực hiện Sự Thật nếu bạn thấy, lời chứng cảu các tác giả và lời chức về Chúa Giêsu sẽ cho bạn điều đáng tin.
Giáng Sinh nghĩa là Chúa Giêsu sinh ra và đến trong thế gian để làm chứng cho Sự Thật. Lời chứng về việc Ngài làm và lời Ngài nói được lưu lại trong Phúc Âm. Hãy đọc đi đọc lại với tâm hồn mở rộng, bạn sẽ biết được SỰ THẬT mà Chúa Giêsu đã đem đến.
LỜI ĐỘNG VIÊN: Đừng xử sự như Philatô khi bạn nghe nói về Sự Thật!
Khi bạn nghe Sự Thật, bạn đừng như Philatô hỏi Chúa Giêsu: “Sự thật là gì?” (Gga 18:38).
Nếu Philatô đã nghe trước đó khi chúng ta phê bình tính tương đối của sự tự mâu thuẫn, tôi nghĩ ông ta có thể nói: “Tôi không bao gồm trong lời phê bình của bạn vì tôi không nói sự thật là tương đối, và tôi cũng không nói sự thật là tuyệt đối, mà tôi chỉ nói tôi không biết sự thật là gì. Sự thật có thể là tương đối, cũng có thể là tuyệt đối, nhưng tôi không biết. Và như vậy, tôi không thể bị kết tội tự mâu thuẫn vì tôi không biết. Thế nên tôi trì hoãn việc xét xử”.
Có thể bạn không kết án Chúa Giêsu không phải vì bạn nghĩ Ngài không thật mà chỉ vì bạn kông biết. Bạn sống với sự lưỡng lự về vấn đề đó.
Bạn có nghi ngờ sự phán đoán và viện cớ không biết về các vấn đề quan trọng? Hay bạn chỉ lưỡng lự những vấn đề có vẻ không quan trọng hoặc khó xử đối với bạn?
Tôi chưa gặp hoặc nghe nói về một người gặp rắc rối trong việc tin những điều tuyệt đối về luân lý khi người đó bị đấm vào mặt. Người đó chắc chắn rằng kẻ tấn công mình hoàn toàn có tội. Nếu quan tòa xử người đó vô tội vì sự thật chỉ tương đối và việc bị đấm vào mặt là tốt cho bạn, bạn không thể để những điều tuyệt đối của con khỉ lên lưng bạn, và bạn sẽ nói rằng quan tòa đó tồi tệ.
Có thể Philatô nói: “Tôi không biết sự thật tuyệt đối là gì, và tôi nghĩ mình không thể tìm được sự thật đó”. Chính chúng ta cũng có thể nói như vậy! Nhưng khi mối quan tâm của bạn gặp nguy hiểm, bạn thực sự sẽ không hành động như thể bạn không biết sự thật. Chúng ta có những cách kết án rất mạnh khi tài sản của chúng ta có nguy cơ, phải không? Lạ thay là thuyết bất khả tri và thuyết tương đối (agnosticism and relativism) lại bị “thổi bay” khi quyền lợi và cuộc sống của chúng ta còn mơ hồ!
Mùa Giáng Sinh này, bạn hãy nhận biết đòi hỏi của Chúa Giêsu đối với Sự Thật. Đó là vấn đề Sự Sống Đời Đời và Sự Chết. Một lần khác, Chúa Giêsu đã nói: “Đạo lý tôi dạy không phải là của tôi, nhưng là của Đấng đã sai tôi. Ai muốn làm theo ý của Người, thì sẽ biết rằng đạo lý ấy là bởi Thiên Chúa hay do tôi tự mình giảng dạy. Ai tự mình giảng dạy, thì tìm vinh quang cho chính mình. Còn ai tìm vinh quang cho Đấng đã sai mình, thì là người chân thật, và nơi người ấy không có gì là bất chính” (Ga 7:16-18).
Chúa Giêsu không sinh ra để giữ bí mật về Sự Thật của Thiên Chúa. Ngài sinh ra và đến thế gian để làm chứng cho Sự Thật, Sự Thất hoàn toàn bất biến của Thiên Chúa. Hãy nhận biết mức độ nguy cơ. Hãy đọc Phúc Âm. Rồi bạn sẽ nhận biết Sự Thật, và chính Sự Thật sẽ giải thoát bạn!
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ DesiringGod.org)
Giáng Sinh 2012
Điều gì ngăn cản Công giáo ?
Bạn nghĩ điều gì ngăn cản người ta quay lại, xem lại những đòi hỏi cơ bản và sự thật trong Giáo hội Công giáo?Có nhiều vấn đề, nhưng đây là 5 vấn nạn chính:
1. Sự đàn áp Kitô giáo
Nhiều người sống ở các quốc gia mà Kitô giáo bị đàn áp. Người ta có thể tàn phá nhiều nhà thờ Kitô giáo như ở Ả Rập Saudi. Khi hình phạt cho người theo Kitô giáo là phải tử hình, ít người muốn theo Kitô giáo, ít người có thể cho đó là mục đích tốt, coi như họ có thể có thông tin chính xác về đức tin.
2. Tội lỗi
Tội lỗi là một thực tế trên thế giới. Nó làm cho chúng ta ngu xuẩn. Nó có thể làm ngớ ngẩn hoặc giết chết lương tâm của chúng ta. Nó che giấu sự phán đoán của chúng ta. Nó làm tổn thương bản chất của chúng ta và làm lu mờ trí óc của chúng ta! Như vậy, chúng ta khó khăn thực hiện đúng sức mạnh Thiên Chúa đã ban cho chúng ta.
Cũng vậy, tội lỗi khiến chúng ta thích vẻ hào nhoáng của sự dữ, không muốn theo đường hẹp để tới chân lý. Đó là lý do chúng ta hứa từ bỏ ma quỷ và sự quyến rũ của ma quỷ khi chúng ta tái tuyên hứa lời hứa khi lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy – đặc biệt trong Đêm Vọng Phục Sinh.
3. Khuynh hướng chống đối
Ngay cả các Kitô hữu cũng thường có khuynh hướng chống đối Công giáo. Không biết khuynh hướng đó, những người này đã nhiễm những cách chống Công giáo rất khó vượt qua. Francis Beckwith đã phản ánh về vấn đề này mà họ cho đó là “các cấu trúc có vẻ hợp lý”.
4. Văn hóa độc hại
Văn hóa độc hại được truyền bá để chống đối Công giáo. Thuyết khoa học vạn năng (scientism) và thuyết tương đối luân lý (moral relativism) đã ăn thâm căn cố đế trong trí óc người ta và lan tràn khắp nơi. Những ý thức hệ sai lầm này hoàn toàn đối nghịch với Công giáo.
5. Những vụ bê bối
Những vụ bê bối đã khiến người ta không muốn gia nhập Công giáo. Nhưng thêm vào những vụ này là những động thái bê bối của người Công giáo xuyên suốt lịch sử, từ thời xưa tới những vụ giáo sĩ lạm dụng tình dục mới đây, chưa dám mạnh tay xử lý đúng mức. Thật khủng khiếp! Nó làm cho những người mạnh đức tin cũng có thể chuyển những điều xấu sang cho Giáo hội.
Đó là một số vấn nạn chính. Và sự thật nào cũng phũ phàng. Nhưng người ta còn những chướng ngại vật nào nữa khi đối mặt với sự thật của Giáo hội Công giáo?
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ IgnitumToday.com)
Điều gì làm nên con người ?
JARED DALE COMBISTA
Bạn có biết übermensch (siêu nhân – Đức ngữ) của Nietzsche? Hơi khó để xác định điều đó thực sự có ý nghĩa gì, nhưng để bắt đầu thì phải nói đến một siêu nhân – và theo triết lý của ông, siêu nhân là người tạo nên các giá trị mới – những điều xuất hiện khi Chúa chết hoặc ngừng hiện hữu.
Tôi không biết có nên lắng nghe một triết gia vô thần hay không, hoặc có nên tin ông ta nói về con người hay không. Ngày nay, những gì tạo nên một con người thì thường bị che khuất bởi các ý tưởng của con người theo lối sống tình dục và ưa mua sắm. Không phải là không có gì sai với điều đó.
Vấn đề là yếu tố cá nhân của con người hiện đại đã che giấu những gì mình theo đuổi sự hiệp nhất với Thiên Chúa. Giống như một người theo đuổi khái niệm trở thành “siêu nhân cá thể”, quên chính trách nhiệm của mình là một Kitô hữu. Con người hiện đại nghĩ rằng Kitô giáo làm nên con người!
Phụ nữ có thể muốn như vậy. Tôi tin rằng nam giới và nữ giới được tạo dựng khác nhau nhưng bình đẳng trong cách nhìn của Thiên Chúa, tôi muốn nói về các Kitô hữu và xác nhận là huynh đệ trong Đức Kitô! Cái gì có thể “con người” hơn Kitô giáo? Đối với các thế hệ, chúng ta đã có nhiều các thánh bị giết, bị sư tử xé xác và bị hành hạ vì Chúa.
Trải qua lịch sử, những người đàn ông đã hướng dẫn Giáo hội: Ambrose ở Milan, Augustine ở Hippo và Cyril ở Alexandria, bằng ý chí sắt thép của mình, họ đã rao giảng chân lý của Kitô giáo trong thế giới văn minh, tiếp tục những gì các Tông đồ đã làm. Còn thời Trung cổ, khi Thập tự quân đã chiến đấu bảo vệ Tây phương chống lại quân xâm lăng Saracen và Seljuk, thì sao? Ttinh thần thượng võ và sự tôn trọng luôn là một phần của Kitô giáo, đặc biệt là Công giáo.
Trong lịch sử, có nhiều người Công giáo đã sống xứng đáng danh xưng của mình. Chẳng hạn chúng ta đã có Don John của Áo quốc, người đã hướng dẫn Liên Đoàn Thánh (Holy League) chống lại các hạm đội Ottoman trong trận Lepanto. Rồi chúng ta còn có Chân phước GH Gioan Phaolô II, một trong những người chính đã góp công làm suy sụp chế độ Cộng sản và gọi là “thế giới thứ hai”. Con người thực sự là vậy!
Không lạ gì khi người khác thường gán cho Giáo hội là “dị ứng phụ nữ” (misogynous), dù không phải vậy: Vì Giáo hội nâng đàn ông lên mức một siêu nhân, là mục đích của nhân loại. Nhưng khái niệm về việc là một siêu nhân không là cái mà Nietzsche và các triết gia theo thuyết hiện sinh hoặc thuyết hư vô (existentialist/nihilist philosophers) muốn đưa vào viễn cảnh!
Hiệp sĩ Vô nhiễm (The Knight of the Immaculata) và Thánh Auschwitz, Thánh Maximilian Kolbe viết: “Con người tiến bộ theo Ý Chúa thực sự là siêu nhân, siêu nhân này hơn cả các thiên tài”. Đúng vậy. Quan niệm của Thánh Maximilian về siêu nhân khá khác với quan điểm vô thần của Nietzsche.
Cũng vậy, cái gì “con người” hơn những người theo ý của Chúa Cha và hơn những người theo ý của Đức Kitô, Đấng vượt trên “tính trượng phu” nhưng đã chịu khổ nạn và chịu chết để tha tội cho chúng ta?
Sự theo đuổi của con người không thể bắt đầu từ chính mình, nhưng phải có sự hỗ trợ của Thiên Chúa, Đấng toàn năng, toàn trí và hiện hữu khắp nơi. Ngài thấy chúng ta trong mỗi động thái nhỏ nhất. Ngài biết chúng ta yếu đuối – khi chúng ta than khóc. Ngài thấy chúng ta khi chúng ta sợ hãi. Ngài thấy chúng ta khi chúng ta mất ý chí.
Vậy điều gì làm nên con người? Đó là sự can đảm: Can đảm bắt chước Đức Kitô, đức khiêm nhường của Ngài, tính hiền lành của Ngài và đức tuân phục của Ngài đối với Chúa Cha; can đảm cảm thấy đau đớn của khổ hình và can đảm chấp nhận đau khổ.
Tôi không biết cách nào để trở nên “con người” hơn. Chúng ta tới gần sự hoàn thiện hơn khi chúng ta làm theo Ý Chúa và đứng vững trong đức tin mà Chúa Thánh Thần đã tạo nên trong chúng ta. Trong mọi việc chúng ta làm, chúng ta đều làm vì sáng danh Chúa, luôn nghĩ rằng những điều đó sẽ biến chúng ta thành con người tốt hơn – như một nam nhi đại trượng phu (macho-man), rất giống Thập tự quân, các Giáo phụ, và các vĩ nhân trong quá khứ.
Bạn có là người có niềm tin Kitô giáo? Hãy nghĩ mình là con-người-thật, như một tông đồ, theo bước Đức Kitô, làm theo Ý Chúa Cha và được Chúa Thánh Thần linh hứng để trở thành một “siêu nhân” theo huấn lệnh của Thiên Chúa.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ IgnitumToday.com)
Đi tìm tình yêu
1. Quan điểm. Chị Trang 37 tuổi, hấp dẫn, thông minh, thành công, hầu như có những gì chị mơ ước... ngoại trừ điều cần nhất: có chồng và có con. Mặc dù chị muốn giấu kín nhưng chị không giấu nổi sự thất vọng về tình trạng “phòng không” lộ trên nét mặt xinh xắn của chị – khuôn mặt chị khiến đàn ông rất bị thu hút. Năm 2010, chị bắt đầu gởi “phần riêng” vào ngân hàng trứng để hy vọng có ngày sử dụng tới. Đóa là quá trình mắc tiền và đôi khi “đau lòng”, chị phải chích hormone nhiều lần. Nhưng chị vẫn cảm thấy “khác thường”. Chị cho biết: “Tôi chờ đợi điều gì đó xảy ra cho cuộc đời mình để sống và tận hưởng, chắc hẳn sẽ rất tuyệt vời”. Vài tháng sau, chị hẹn hò qua internet. Hai người có vẻ tâm đầu ý hợp. Và sau 10 tháng quen nhau, chị kết hôn. Trường hợp của chị Trang có thể là không nhiều. Chị thực sự là người may mắn!
Thực ra bạn không cần gởi trứng vào ngân hàng trứng để đi tìm tình yêu, nhưng có thể bạn cần điều chỉnh quan điểm của mình. TS Michelle Callahan nói: “Thành công trong việc hẹn hò tùy vào quan niệm sống của bạn, dù có thể nó không như bạn dự định. Sự tự tin rất cần vì nó khiến người ta có thể chủ động.
2. Vui cười. TS Rachel Dinero, trưởng khoa tâm lý ĐH Cazenovia tại New York, nói: “Thái độ vui vẻ có sức quyến rũ, nhưng nhiều phụ nữ quên cười khi gặp người lạ”. Có thể đó là điều khó nhưng nếu cố gắng thì có thể làm được, và cũng đáng cố gắng lắm. Nghiên cứu cho thấy muốn thả lỏng cơ mặt thì phải cười. Khi bạn cười với ai đó, các thần kinh ở thùy trán được kích thích, khiến bạn cảm thấy hạnh phúc. Nói cách khác, đàn ông thấy vậy cũng dễ có cảm tình với bạn. Khó đăm đăm thì không ai dám lại gần. Một nghiên cứu công bố trên tạp chí Psychological Science (Khoa tâm lý) cho thấy rằng việc cười với người khác khiến bạn xinh xắn hơn. Nhất cử lưỡng tiện, vậy sao không áp dụng?
3. Tự tin. Thái độ tự tin tác dụng như một “điểm nhấn”, làm nổi bật cá tính. Một nghiên cứu công bố trên tạp chí Journal of Personality and Social Psychology (Cá tính và Tâm lý Xã hội) cho thấy rằng đàn ông rất thích các phụ nữ tự tin. TS Bethany Marshall nói: “Tự tin sinh ra khi nghĩ đến các hình ảnh vĩ đại. Khi có quan điểm vững về chính mình thì sẽ dễ loại bỏ sự tiêu cực ở người khác”. Khi có ý nghĩ tiêu cực về chính mình, người ta dễ mất tự tin.
4. Kiểm soát số phận. Ở đây không có nghĩa là bạn có thể làm chủ chuyện sống hay chết, mà là tìm được nguồn vui trong cuộc sống, không nhất thiết phải nhờ người đàn ông mang lại cho mình. Chẳng hạn, bạn muốn sở hữu một căn nhà, không có lý do gì mà chờ đợi khi thuận lợi. Theo Hiệp hội Bất động sản Quốc gia (National Association of Realtors), 21% những người mua nhà là các phụ nữ độc thân. Hãy làm chủ sự độc lập của mình và tự tin để có thể có sức thu hút người khác phái.
5. Tập trung vào hiện tại. Khi gặp được người đàn ông trong mộng, đừng vội vã kẻo “hư bột hư đường”, nhưng cũng đừng tỏ ra kiêu kỳ hoặc ra vẻ “cao giá”. Đàn ông cũng rất “tinh ý”. Hãy nói về các lĩnh vực của cuộc sống mà bạn ưa thích – nghề nghiệp, gia chánh, văn hóa, nghệ thuật,… và những gì bạn thực sự quan tâm. Tránh những chuyện xa vời, viễn vông, không thực tế.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ Women’s Health)
Đồng hành hết Đường Tình Yêu
Tìm được người yêu đã khó, giữ được người yêu càng khó hơn – nhất là khi người đó là người nghiêm túc. Tuy nhiên, cả hai bước đều quan trọng. Tìm được người sẵn sàng kết hôn, phụ nữ (PN) cần có bí quyết nào? Hướng dẫn dưới đây không là “bách khoa toàn thư” nhưng khả dĩ giúp bạn gái phát triển mối quan hệ sâu sắc hơn để tình yêu có kết quả: Hôn nhân nghiêm túc.
1. Yêu quý mình. Nếu bạn không hạnh phúc với chính mình thì đừng mong người khác thú vị với bạn. Hãy nghiêm túc “xem lại” mình và thay đổi những gì bạn không thích. Tự đánh giá tích cực là điều rất quan trọng.
2. Biết vai trò mình. Phần quan trọng trong bất kỳ mối quan hệ nào là làm cho cả hai biết rằng ai cũng có vai trò quan trọng và thiết yếu riêng.
3. Nền tảng cảm xúc. Cuộc sống không là chuyến xe tốc hành. Đàn ông thường thích PN ổn định – và ngược lại. Đôi khi đây là nhiệm vụ khó trong cuộc sống bận rộn ngày nay, nhưng không phải bất khả thi. Nếu bạn thấy mình “rối” thì nên tìm sự hỗ trợ để thoải mái hơn.
4. Nam tính. Đàn ông thường chậm hứa hẹn vì họ cẩn trọng, muốn biết rõ một PN trước khi quyết định hôn nhân. Với đàn ông, lấy vợ là điều rất khó. Đừng vội nói chuyện hôn nhân nếu anh ấy chưa đề cập hoặc mối quan hệ chưa kéo dài khoảng 1 năm.
5. Hẹn hò. Nếu việc hò hẹn tiến triển tốt và ảnh hưởng nhau tích cực, chàng sẽ muốn bạn là bạn gái nghiêm túc. Nếu chàng coi bạn là người mà chàng muốn “gắn bó” suốt đời thì chàng sẽ nói “chuyện tương lai” và công việc, bắt đầu cân nhắc các mục đích lâu dài hơn.
6. Thể hiện sự tự tin. Hãy chắc chắn và sẵn sàng xử lý các vấn đề. Nhiều đàn ông thích PN tự tin. Họ cảm thấy không hãnh diện khi PN tự kiêu hoặc “chảnh”.
7. Đánh giá sức mạnh của đàn ông. Hãy cho chàng biết bạn hãnh diện về chàng, nương tựa cánh tay vững mạnh của chàng. Hãy khen chàng khi chàng thể hiện đúng vai trò nam nhi chí khí. Đừng cằn nhằn hoặc rầy rà khi chàng chưa thể hiện đúng vẻ nam nhi.
8. Vui vẻ. Điều này có vẻ cơ bản nhưng lại là yếu tố chính trong các mối quan hệ. Hãy biết khôi hài, đừng tiêu cực hoặc nghiêm nghị quá. PN vui vẻ và hoạt bát thì rất thu hút đàn ông.
9. Nồng ấm. Con mắt là cửa sổ tâm hồn. Sự nồng ấm của trái tim phải thể hiện rõ từ ánh mắt và trên khuôn mặt. Độ “sáng” đó sẽ khiến tim chàng tan chảy vì không thể cưỡng lại được.
10. Khiêm nhường. Người khiêm nhường là người biết tự kiềm chế và quan tâm người khác. Khiêm nhường là nền tảng mọi nhân đức, rất cần thiết và quan yếu trong cuộc sống.
11. Hẹn hò. Có thể không rõ ràng nhưng thực sự phải hẹn hò và thân thiết thì chàng mới khả dĩ cầu hôn. Thuật ngữ “hẹn hò” trong văn hóa hiện đại còn mơ hồ, đôi khi được định nghĩa là cái gì đó còn hơn vậy. Đơn giản là gặp nhau và biết về nhau nhiều hơn.
12. Đừng giả bộ. Một số đàn ông kiên nhẫn chờ đợi thêm một thời gian xem PN có thật lòng quan hệ nghiêm túc hay không. Nếu chàng là người đáng để kết hôn, bạn cũng nên kiên nhẫn chờ đợi, nhưng nếu chàng không tha thiết thì bạn nên xem lại. Đừng bao giờ giả bộ hoặc cố yêu cho “giống chị giống em”!
13. Lãng mạn. Nếu bạn muốn được tôn trọng và được đối xử bình đẳng thì hãy hành động với chàng như vậy. Hãy lãng mạn và làm cho chàng thú vị với mối quan hệ tình cảm lâu dài. PN luôn lãng mạn nhưng hay giả bộ “chê” lãng mạn. Đàn ông cũng thích lãng mạn. Giả bộ lãng mạn sẽ làm chàng… chạy xa!
14. Thời gian. Sau 6 tháng tới 1 năm mà chàng không nói chuyện tương lai thì bạn có thể hỏi và nên xem lại mình. Nếu chàng “quan tâm” chuyện tình dục thì có thể là chàng chỉ muốn “qua đường, không muốn cùng bạn đi hết cuộc đời.
15. Đối thoại. Nếu bạn cảm thấy cần nói chuyện nghiêm túc thì hãy cân nhắc cách nói, đừng căng thẳng, hãy thoải mái và tích cực. Cứ nói những gì bạn muốn, đừng ngại. Thể hiện chính mình là điều quan yếu, cũng đừng quá qụy lụy mà đánh mất chính mình.
16. Yêu vô điều kiện. Mối quan hệ vững mạnh nên dựa trên sự thuận lợi. Ai cũng có những điều khó khăn riêng, vấn đề là có chấp nhận đồng cam cộng khổ với nhau hay không. Tình yêu vô điều kiện phát triển theo thời gian và cần thiết để cùng nhau tát cạn Biển Đông.
17. Mục đích. Hôn nhân chỉ “tác dụng” khi cả hai cùng nhìn về hướng tương lai. Nói chung, đàn ông thích PN biết mình là ai, đang làm gì và đang đi đâu. Mục đích chung được đặt ra cùng phấn đấu nhưng vẫn có khi cần thay đổi một chút, đừng quá cứng ngắc!
18. Xung khắc. Bất kỳ mối quan hệ nào rồi cũng có lúc xung khắc, đó là điều tất nhiên bình thường. Tuy nhiên, bí quyết xử lý không chỉ là cởi mở thảo luận. Bạn phải biết trao đổi về mọi vấn đề một cách hiệu quả với tinh thần thoải mái. Đừng chuyện nọ xọ chuyện kia, đừng nhắc lại chuyện cũ. Cái gì đã qua hãy cho qua. Đừng mơ hồ, hãy rõ ràng và chính xác. Nếu bạn muốn chàng hiểu bạn thì bạn cũng phải biết lắng nghe và thông cảm với chàng. Có vậy mới khả dĩ đồng hành hết Đường Tình Yêu!
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ In.com)
Trao Tặng là Lãnh Nhận
Trong cuộc sống thường nhật, nhất là thời cơ giới hóa và kỹ thuật số – thường gọi tắt là thời @, có lẽ chúng ta dành quá ít thời gian cho nhau trong các mối quan hệ. Xã hội ngày nay làm chúng ta không thỏa mãn nhiều thứ. Hoài bão của cha mẹ dành cho con cái, và ngược lại. Sự trông mong vào vợ chồng với nhau. Sự hy vọng vào người khác. Hoài bão càng cao, thất vọng càng nhiều. Chỉ đòi hỏi, muốn NHẬN mà không muốn CHO là sao? Hành động tương xứng và phản ứng hợp lý luôn đem lại sự thỏa mãn cho cả đôi bên. Hãy biết “cho đi” trước khi muốn “nhận lãnh”. Đó là quy luật tất yếu! Thánh Phanxicô Assissi xác nhận: “Khi hiến thân là khi nhận lãnh, lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân, lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”.
Lạ thật! Chính sự chết lại là sự sống viên mãn nhất. Một nghịch-lý-thuận!
Việt Nam là nước đang phát triển, tiếng nói của phụ nữ có “trọng lượng” hơn trước đây. Kinh tế phát triển nhưng tỷ lệ lại tăng cao về ly dị, tự tử, lạm dụng ma túy, trộm cướp, lạm dụng trẻ em, buôn bán người, giết người, học sinh đánh giáo viên, nữ sinh đánh và lột trần nhau,… Tuổi trẻ ngày nay còn bất chấp, sẵn sàng “sống thử”. Báo chí hằng ngày có nhiều tin tức về tội phạm tuổi thanh niên, thậm chí là “tội phạm tuổi nhí”. Tình trạng đó như “dịch” lây lan nhanh! Tính ích kỷ và đòi hỏi có hệ lụy với nhau, luôn xảy ra do không khéo điều chỉnh, đòi hỏi cao vì không biết nghĩ đến người khác.
Ích kỷ là yêu mình thái quá, theo chủ nghĩa vật chất và thực dụng. Chúng ta được dạy phải kiên nhẫn, bác ái, khiêm nhường và tha thứ. Sống như vậy thì không ai phiền trách chúng ta. Tuy nhiên, nói thì dễ mà làm thì khó. Đó là sự yếu đuối của con người – vừa mặc nhiên vừa minh nhiên!
Trước hết, chúng ta tập trung vào quan hệ cha mẹ và con cái. Các cha mẹ bận rộn, không có thời gian dành cho con cái. Trẻ em cô đơn sẽ yếu kém về tâm sinh lý. Chúng rất cần một tổ ấm, một gia đình, chứ không phải nhà cao cửa rộng với đầy đủ tiện nghi và ăn xài xả láng. Chúng cần cha mẹ quan tâm và yêu thương để không sợ hãi, thêm tự tin, luôn mạnh mẽ và có trách nhiệm. Vậy hãy cho chúng những gì chúng cần. Và khi đó, cha mẹ sẽ nhận được sự đền đáp vô giá từ con cái.
Ngày nay vợ chồng cũng ít có thời gian dành cho nhau vì ảnh hưởng kinh tế thị trường và những cơn “bão giá”. Quá bận rộn thì mất dần lãng mạn, sự đơn điệu tăng dần và khoảng cách cứ xa hơn. Rất cần những khoảng thời gian riêng hai người, gọi là “khoảng phu thê”. Cố gắng quan tâm và yêu thương, bạn sẽ thấy sự thay đổi kỳ diệu. Bạn sẽ hưng phấn và thoải mái vì serotonin sản sinh trong não. Mỗi gia đình sẽ là thiên đường nếu mỗi thành viên luôn biết quên mình, biết cho đi mà không đòi hỏi nhiều từ người khác. Các mối quan hệ khác chắc hẳn cũng không ngoài quy luật đó.
Hãy biết cách cho vô điều kiện trong bất kỳ mối quan hệ nào. Khi bạn cười với người khác, bạn luôn được cười đáp lại. Cuộc đời là tấm gương phản chiếu trung thực, tùy bạn khóc hay cười. Hãy cởi mở, đừng tiết kiệm nụ cười. Khó tính và chấp lách người khác là tự làm khổ mình. Yêu thương không dễ nhưng có mãnh lực, khả dĩ vượt qua mọi thứ chứ không như chúng ta tưởng!
Đức Kitô xác định: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người hiến mạng sống vì bạn hữu mình” (Ga 15:13). LM Kolbe đã chết thay người bạn tù, ĐGH Gioan-Phaolô II đã đích thân đến nhà tù gặp gỡ và tha thứ cho chính anh chàng đã ám sát ngài. Đó là những con người vĩ đại và là thánh nhân vì đã làm theo Ý Chúa!
Báo chí đưa tin: Thượng úy Phạm Đắc Thắm, 33 tuổi, đội phó đội bảo vệ trại giam Hòa Sơn (Công an TP Đà Nẵng) đã nhiều lần hiến máu cứu phạm nhân khi nguy cấp, anh còn hiến máu cứu cả người nghèo khi anh gặp. Anh nói: “Dù là phạm nhân, họ vẫn là con người”. Câu nói đó thật nhân bản và khiến chúng ta phải suy nghĩ. Đó mới là con người biết yêu thương, tha thứ, không phân biệt để có thể “cho đi” vô điều kiện. Thật đáng khâm phục một tâm hồn vĩ đại!
Có lòng yêu thương thì có thể CHO nhiều hơn NHẬN, có thể tha thứ. Danh nhân Gandhi, được dân Ấn độ coi là thánh nhân, nhận định: “Cách xử thế vàng là biết tha thứ cho nhau”. Yêu thương và tha thứ là những tặng phẩm vô giá!
TRẦM THIÊN THU
Vượt qua chính mình
Mùa Vọng là thời gian chúng ta chú trọng nhiều đến việc hy sinh, hãm mình và sám hối để có thể sống tốt hơn, xứng đáng là Kitô hữu hơn. Đó chính là “bạt núi, xẻ đồi, lấp hố, tát sông, uốn đường” cho Ngôi Hai ngự đến. Chúng ta cùng rút ra bài học riêng khi đọc chuyện đời của Matthêu Fradd, 28 tuổi, người đã chiến thắng tật “nghiện phim tươi mát”, và anh muốn giúp người khác cũng chiến thắng tật xấu như vậy. Thiết tưởng, câu chuyện của anh có ích lợi cho chúng ta về lĩnh vực nào đó trong Mùa Vọng này.
Matthêu Fradd bắt đầu xem phim tươi mát từ khi anh 8 tuổi. Anh thấy một tạp chí ở nhà kho của một người bà con và anh bị nó “quyến rũ”. Anh cứ loanh quanh tìm điều gì đó tương tự, và lúc anh 11 hoặc 12 tuổi, anh và một người bạn đi ăn cắp báo ở mấy quầy báo và ở các cây xăng. Đó là những tờ báo Playboy (Tay ăn chơi) hoặc Penthouse (Nhà thổ). Fradd lợi dụng lúc người ta không để ý thì anh lấy giấu trong áo.
Đó là câu chuyện mà anh kể nhiều lần trên đài truyền hình và đài phát thanh, kể cho nhiều người ở Canada, Ai-len và Mỹ. Anh làm vậy vì anh cho rằng hình ảnh khiêu dâm vô hại, nhưng ma quỷ dùng nó để làm mất khả năng yêu thương của con người. Anh nói rằng nó làm suy nhược nam giới và làm thoái hóa nữ giới.
Anh và vợ là Cameron cùng con gái sống ở Ottawa, Canada. Anh nói rằng bước ngoặt đời anh là Ngày Giới Trẻ 2000 ở Rôma. Lúc đó anh hoàn toàn không biết về tình trạng của mình và càng đi lễ ít càng tốt. Khi diễn ra Đại hội Giới trẻ, anh bị thu hút bởi chuyến đi tới Âu châu. Anh nói: “Tư tưởng đó lớn dần theo đức tin hoặc khám phá Chúa Giêsu hoặc lắng nghe ĐGH nói. Thật lòng thì tôi cũng không ham thích”.
Anh bị thuyết phục bởi các thanh niên khác trên máy bay. Anh nói: “Tôi chưa bao giờ gặp các Kitô hữu trẻ thực sự tin vào niềm tin của họ, họ sống ngoài giáo huấn của giáo hội về mọi thứ, kể cả về giới tính. Tôi chưa gặp những người bình thường như vậy. Không chỉ bình thường mà rất lạnh nhạt, nhưng tự tin”.
Anh bắt đầu cầu nguyện xin một dấu chỉ có Thiên Chúa hiện hữu. Trước đó lâu, có vẻ như lời cầu nguyện của anh được đáp lại. Anh cho biết: “Tôi chưa bao giờ cảm thấy vui như vậy. Tôi chỉ có cảm giác tràn ngập là Thiên Chúa có thật, Ngài yêu thương tôi, và nếu đó là sự thật thì điều đó thay đổi mọi thứ được bao nhiêu? Đó là quá trình tiệm tiến của sự thánh hóa”.
Anh nhận nhiều lời khuyên về hình ảnh khiêu dâm từ các linh mục. Một số người nói với anh rằng đó là “sự chuẩn bị khủng khiếp đối với hôn nhân”, những người khác nói đó chỉ là “sự giả trí lành mạnh đối với giới trẻ” (Fradd cảm thấy cách nói này không thỏa mãn).
Anh bỏ một thời gian không xem hình ảnh đồi trụy. Anh gia nhập Bộ quản lý mạng ở Canada, và đi làm công tác đạo đức trong nước suốt một năm. Anh kết hôn năm 2006. Lúc này anh “không phải chống trả nhiều mà chỉ thi thoảng”. Anh đã sa ngã tồi tệ. Anh nói: “Khi vợ tôi đọc Kinh thánh với các phụ nữ khác, nói với họ về phẩm cách phụ nữ, thì tôi xem hình ảnh tươi mát”.
Anh nói anh cảm thấy “rất xấu hổ”, và anh nói với linh mục giải tội rằng anh “yếu đuối và mệt mỏi” vì cứ tái phạm hoài. Vị linh mục đề nghị anh xin Đức Trinh nữ Maria trợ giúp. Anh không tin sẽ tác dụng nhưng anh nghĩ cứ thử xem sao. Anh tâm sự: “Từ hôm đó, tôi đọc kinh Mân Côi và cầu nguyện theo ý đó. Sau mỗi chục kinh Mân Côi, tôi nâng chuỗi Mân Côi lên trên đầu như sợi xích ở hai tay và nói: Lạy Đức Mẹ, xin nhận xâu chuỗi của Mẹ, bây giờ con lột bỏ xiềng xích của lòng ham muốn đê hèn”. Cuối cùng anh cảm thấy “cơn nghiện bỏ đi”. Và anh đã bỏ được tật xấu đó mãi mãi.
Matthêu Fradd nói thêm: “Điều đó không xảy ra qua đêm, tôi không có ý nói nó không thể nào lại xảy ra. Sự thuần khiết là cuộc chiến thường nhật. Nó không là đích để bạn đạt tới và bạn tỉnh thức nghĩ rằng: Ồ, tôi thuần khiết rồi. Là một Kitô hữu, sự thuần khiết không là đích đến, Nước Trời mới là đích đến”.
Chỉ vài tháng sau, Fradd không biết có thể giúp người khác bằng cách nào khi họ phải đấu tranh như mình. Anh thu băng lời nói và tung lên các trang mạng “rẻ tiền” mà anh đã từng xem. Anh được nhiều người trên thế giới trao đổi qua e-mail.
Năm 2009, một linh mục cho anh 12.000 USD để chuyển trang ThePornEffect.com thành cái gì đó “sạch sẽ” và chuyên nghiệp. Hiện nay, trang này mỗi ngày có khoảng 7.000 lượt truy cập, có những bài viết và phỏng vấn những người đã làm về công nghệ phim ảnh khiêu dâm, kể cả Donny Pauling (một cựu nhà xuất bản báo Playboy), và April Garris (một cựu diễn viên đóng phim tươi mát).
Trang này cũng có diễn đàn “The Revolution” (Cách mạng), dành cho những người đang muốn “vượt qua chính mình”, với những câu chuyện chiến thắng chính mình của những người đã bỏ được thói xấu đó và mục “battle cry” (cuộc chiến nước mắt) của những người đang giữa đường chiến đấu. Trang này gây xúc động và tự thuật: Đọc để cảm nghiệm.
Fradd khuyên người ta nên chân thật và thừa nhận rằng những người đi nhà thờ vẫn có thể nghiện xem hình ảnh tươi mát. Anh nói: “Những người ngồi kế tôi trong nhà thờ có thể không tin có vấn đề về phim ảnh khiêu dâm, có thể họ cũng xem và nghiện”. Có những người “dị ứng” khi nói về phim ảnh khiêu dâm. Fradd bây giờ cũng vậy.
Anh nhận ra rằng “quỷ dâm dục” không dễ triệt nếu không cẩn trọng. Anh tổ chức những buổi họp mặt tại các quán bar hoặc CLB nhạc jazz để nói chuyện về công nghệ phim ảnh dồi trụy. Có khi anh phỏng vấn Garris hoặc Pauling trên sân khấu. Anh nói: “Mọi người có thể đến một môi trường lãnh đạm, mua ít rượu và chỉ để nghe nói chuyện… Đó là cách Phúc âm hóa cũng thuyết phục được 50%”.
Từ kinh nghiệm thực tế của mình, Fradd khuyên ăn chay, chầu Thánh Thể và lần chuỗi Mân Côi. Anh nói: “Nếu không thể khước từ một miếng bánh, một ly cà-phê, thì làm sao có thể cưỡng lại cơn cám dỗ về phim ảnh tươi mát? Cầu nguyện mà không ăn chay cũng giống như đấu quyền anh với hai tay bị trói phía sau lưng vậy, và ăn chay mà không cầu nguyện chỉ như ăn kiêng mà thôi”.
Vấn đề không phải là xem hay không xem phim ảnh xấu, mà là cố gắng hoàn thiện và nên thánh. Fradd nói thêm: “Chúng ta muốn là loại người đó thì khi chúng ta chết, ma quỷ sẽ mở tiệc ăn mừng. Nó sẽ nói: Cảm ơn Chúa đã đi xa. Tôi không muốn ma quỷ ăn mừng, và tôi nghĩ chắc hẳn các bạn cũng muốn như tôi”.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ CatholicHerald.co.uk)
Vạ Miệng
VRNs (09.12.2011) - IntegratedCatholicLife – Tôi thấy sự khao khát trong vấn đề của tôi -khao khát cái gì đó sâu sắc hơn, bồi bổ hơn và tâm linh hơn. Muốn lấp đầy khoảng khao khát này, chúng ta phải cố gắng, thậm chí điều này không dễ trong xã hội ngày nay, để tái phát hiện khả năng chữa lành của sự thinh lặng. Sách Giảng viên dạy: “Có lúc nên tĩnh lặng, và có lúc nên nói”.
Mỗi nữ tu Dòng Kín, kể cả tôi, đều phải tĩnh tâm 8 ngày mỗi năm. Lần đầu tiên chúng ta vào Dòng Kín, chúng ta cảm thấy rất khó thinh lặng. Điều mới lạ. Nhiều người trong chúng ta lần đầu tĩnh tâm 8 ngày chỉ suy niệm bằng sự ngạc nhiên mà cho rằng ai cũng có thể giữ thinh lặng suốt 8 ngày. Làm sao chúng ta làm được như vậy? Dĩ nhiên, qua nhiều năm, chúng ta trở nên thích sống thinh lặng hơn.
Có 2 loại thinh lặng – thinh lặng ngoại tại và nội tại (exterior and interior silence). Mỗi cái bổ túc lẫn nhau. Cái này làm cho cái kia có thể. Cả hai đều đem chúng ta đến gần Thiên Chúa. Chúng ta biết giữ thinh lặng để có thể cầu nguyện. Không khó hiểu để nhận ra rằng khi có sự thinh lặng ngoại tại, nó sẽ cho thấy tất cả các tiếng động nội tại trong tâm hồn. Dòng Kín có cách cầu nguyện thâm sâu và tất cả chúng tôi mau chóng nhận ra các tư tưởng nội tại có thể rất ồn ào. Tôi nghe những người cố gắng ẩn dật hóa đời mình, và rời xa nó vì sự thinh lặng cho thấy nhiều tiếng ồn nội tại. Đó là làm lộ ra quá nhiều.
Trong kỳ tĩnh tâm năm, người giảng phòng (retreat master) là LM Thomas Dubay, SM. Ngài nói về sự trái ngược của sự im lặng. Ngài tập trung vào lời nói, tập trung vào ĐIỀU chúng ta CHỌN để nói và KHI chúng ta nói điều đó.
Tôi còn giữ những ghi chú trong kỳ tĩnh tâm đó. Mỗi điểm đầu làm tôi “sáng mắt”. Người ta có thể tìm thấy điều này trong sự yêu cầu của mình. Đây là vài ghi chú tôi ghi lại khi nghe LM Dubay giảng tĩnh tâm, ngài chia làm 2 phần:
1. Tội lỗi hiển nhiên của cái lưỡi.
2. Không nhận ra lỗi lầm trong lời nói.
Tội lỗi hiển nhiên của cái lưỡi – “Người năng nói năng lỗi, ai dè giữ lời nói mới là người khôn” (Cn 10:19).
- Gièm pha – Nói về lỗi của người khác (lỗi có thật) mà không có ý tốt (Sr 21).
- Vu khống – Nói về lỗi của người khác (lỗi không có thật).
- Cãi nhau vặt – Nói những lời nhận xét gay gắt.
- Cằn nhằn – Luôn than phiền, la rầy hoặc chỉ trích người khác dù lỗi đó có thật; luôn tìm cách “bới lông tìm vết” (Cn 21:9).
- Đề cao mình – Luôn nói đến những điều mình làm hoặc nói, luôn nói về mình.
- Lắm chuyện – Có những bí mật không được tiết lộ, ai cũng có danh dự: “Đứa ngồi lê đôi mách sẽ tiết lộ điều bí mật, còn người tín cẩn giữ kín chuyện riêng tư” (Cn 11:13).
- Chi phối cuộc nói chuyện – Hầu như chúng ta không biết điều này, vì ai cũng muốn nói nhiều.
- Nói chuyện tục tĩu– Nói những điều bất xứng, dù nói đùa: “Chuyện gian dâm, mọi thứ ô uế hay tham lam, thì dù nói đến, anh em cũng phải tránh, như thế mới xứng đáng là những người trong dân thánh” (Ep 5:3-4).
Không nhận ra lỗi lầm trong lời nói
- Nói để giết thời gian – Khi tán gẫu, nói chuyện vô bổ: “Đến Ngày phán xét, người ta sẽ phải trả lời về mọi điều vô ích mình đã nói” (Mt 12:36).
- Khinh suất tâm linh khi nói chuyện với người khác– Cho đó là điều tất nhiên của cuộc sống (Tv 25:15; Ep 1: Cl 3:12; Ep 5:18-20).
- Phung phí năng lực tâm lý – Làm chúng ta mệt mỏi, xao lãng, và không thể hoàn tất bổn phận hiện tai.
- Làm gương xấu – Đối với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, nhất là đối với trẻ em.
- Nói cho sướng miệng – Nói đi nói lại về nỗi đau hoặc lỗi lầm của người khác.
- Biện hộ – Tự bào chữa mình dù không cần thiết.
- Lãng nhách, “vô duyên” – Đáng lẽ có thể dùng thời gian tốt hơn: “Còn những chuyện nhảm nhí, trống rỗng, anh hãy tránh xa, vì những kẻ nói những chuyện ấy sẽ tiến sâu vào con đường vô luân. Lời họ như một thứ ung nhọt cứ loét thêm ra” (2 Tm 2:16-17).
- Can dự vào chuyện của người khác – Chúng ta ưa “xía” vào chuyện của người khác, dù chẳng liên quan tới mính: “Có một số người sống vô kỷ luật, chẳng làm việc gì, mà việc gì cũng xen vào. Nhân danh Chúa Giêsu Kitô, chúng tôi truyền dạy và khuyên nhủ những người ấy hãy ở yên mà làm việc, để có của nuôi thân” (2 Tx 3:11-12).
Làm sao chiến thắng miệng lưỡi?
1. Cầu nguyện hàng ngày.
2. Thường xuyên xưng tội và rước lễ.
3. Xin ơn nhận biết tội lỗi của miệng lưỡi.
4. Xin ơn biết giữ thinh lặng trong khi nói chuyện về tình huống xấu.
5. Xin ơn biết giữ thinh lặng trong khi nói chuyện về người khác.
6. Cố gắng giữ thinh lặng.
QUY TẮC: Không bao giờ tiếp tục các thông tin xấu về bất kỳ ai, nếu Lời Chúa không cho bạn đặc quyền và trách nhiệm làm vậy, người mà bạn thông tin có trách nhiệm trong tình huống đó và cần biết thông tin đó.
Dĩ nhiên, chúng ta cần thinh lặng nhiều để khả dĩ trò chuyện thân mật với Thiên Chúa. Sự thinh lặng đó là sự im lặng chờ đợi, sự thinh lặng cầu nguyện. Ngày nay thế giới của chúng ta có quá nhiều tiếng ồn, mỗi người chúng ta có thể nói rằng tâm hồn chúng ta cũng vậy. Khi nói, chúng ta hãy chú ý nhiều đến điều mình nói, lý do để nói và cách nói để tránh “vạ miệng”.
Lạy Chúa, xin hướng dẫn chúng con trong Chân lý của Ngài. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Chúa chúng con. Amen.
Nữ tu Laus Gloriae, OCD
TRẦM THIÊN THU
(Chuyển ngữ từ IntegratedCatholicLife.org)