dongcong.net
 
 

Suy niệm Chúa nhật 32 thường niên.

Cách Thức Chờ Đợi
CN 32 TN-A-2017

Chờ đợi là hai từ mà chúng ta vẫn nói trên môi. Chờ đợi một ai đó. Chờ đợi một chuyến đi. Chờ đợi một sự kiện. Một ngày có rất nhiều lần chúng ta phải chờ đợi. Nếu một chiều đứng lặng và quan sát nơi đường phố, chúng ta sẽ thấy những chiếc xe đẩy hàng rong chờ đợi người mua, những chiếc taxi xếp hàng dài chờ đón khách, những người đi lại chờ đèn để băng đường, những người ăn xin chờ đợi một tấm lòng, …

Chờ đợi có thể sẽ rất buồn và rất lâu nhưng cũng có thể chờ đợi là niềm vui và hạnh phúc vì người ta chờ đợi sẽ đến, việc ta mong sẽ thành. Ai đó từng nói rằng chờ đợi là hạnh phúc, nhưng cũng có người bảo rằng chờ đợi chỉ mang lại khổ đau. Song, không ai có thể trải qua cuộc sống này mà không một lần chờ đợi và đôi khi chúng ta cứ phải chờ, chờ rất nhiều, rất lâu đơn giản vì không thể nào làm khác được.

Có bài hát viết rằng:  “Em vẫn từng đợi anh, như hoa từng đợi nắng, như gió tìm rặng phi lao, như trời cao mong mấy trắng.”. Sự chờ đợi đích thực không phải là không làm gì, là án binh bất động mà là tìm kiếm, là hành động để không bỏ lỡ cơ hội gặp lại người mình yêu.

Như vậy, chờ đợi để đón nhận một niềm vui, chờ đợi là để tiếp tục một công việc. Chờ đợi là nhịp cầu để chúng ta hoàn thành một công việc, hoàn thiện một ước mơ. Chờ đợi là một điểm nhấn cần có trong cuộc sống để chúng ta nắm bắt những cơ hội tốt hơn trong cuộc sống.

Chúa Giê-su nói rằng cuộc sống chúng ta cũng có một bến đợi. Nơi bến đợi đòi hỏi chúng ta phải làm việc. Bến đợi cuộc đời đòi buộc chúng ta phải tỉnh thức. Tỉnh thức để luôn chu toàn bổn phận. Tỉnh thức để luôn chuẩn bị đủ dầu thắp sáng giữa đêm tối đầy những cạm bãy rình chờ. Đừng như những trinh nữ khờ dại vì lười biếng mà bỏ lỡ cơ hội dự tiệc vui Nước Trời. Hãy sẵn sàng như các cô trinh nữ khôn ngoan luôn tỉnh thức để được cùng tân lang vào trong phòng tiệc.

Thật ra năm cô dại chẳng phải là hạng vô tích sự. Chắc họ đã lo trang điểm cho mình. Khi biết mình hết dầu, họ đã lo vay mượn. Và khi bị từ chối, họ đã đi mua dầu giữa đêm khuya. Lúc có đèn sáng, họ đã gõ cửa xin vào dự tiệc cưới. Nhưng muộn quá! "Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô!".

Đáng tiếc cho các cô khờ dại là có đèn, nhưng đèn lại không đủ sáng khi Chúa đến, vì Chúa đến quá bất ngờ khiến dầu đã cạn, ánh sáng đã không còn.

Bài phúc âm hôm nay như nhắc nhở thái độ cần có nơi người ky-tô hữu chúng ta. Mang danh là Kitô hữu. Không đủ! Tham gia vào một số sinh hoạt tôn giáo. Không đủ! Cần phải sống hết mình những đòi hỏi của Chúa. Đòi hỏi lớn nhất là yêu thương. Yêu thương thì không có điểm dừng. Yêu thương thì luôn mãi. Yêu thương càng không có ranh giới. Yêu thương mọi người và mọi nơi. Khi chúng ta yêu thương là chúng ta đang thêm dầu vào cuộc đời để thắp sáng tình yêu cho thế gian. Nếu cuộc đời chúng ta không còn yêu thương thì lúc đó ánh đèn cuộc đời ta đã bị dập tắt và chắc chắn không còn đủ ánh sáng đi đón Chúa.

Cuộc đời sẽ kết thúc. Kết thúc lại bất ngờ. Không ai biết giờ chết của mình. Chẳng ai biết hôm nay Chúa hẹn mình ở đâu, trong biến cố nào, nơi con người nào. Chính vì thế phải tỉnh thức luôn, cả trong giấc ngủ.

Xin Chúa giúp cho chúng ta đừng bao giờ để mình bị ngụp lặn trong tội lỗi,  nhưng luôn sống có mục đích, biết phấn đấu vươn lên không ngừng, biết tránh xa tội lỗi và chu toàn bổn phận của mình. Nhờ vậy, chúng ta mới là những trinh nữ khôn ngoan xứng đáng tham dự tiệc vui thiên quốc. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

 

Tục Hóa Đền Thờ
(Cung Hiến Đền Thờ Lateranô) 2014

Chưa bao giờ thân xác con người lại bị xem thường như ngày hôm nay. Thân xác được coi như món hàng để trao đổi tình cảm, trao đổi công việc. Họ dùng thân xác để kiếm tiền, để tiến thân hay tệ hơn chỉ là để hành lạc thỏa man thú tính của mình.

Đây là một vấn nạn rất nan giải cho thời đại hôm nay. Khi mà người ta không còn nhìn nhận sự linh thánh nơi thân xác thì người ta sẽ dùng thân xác để tìm mối lợi, đôi khi chỉ là trao đổi thỏa mãn một nhu cầu sinh lý cho nhau mà thôi.

Người ta có rất nhiều lý do để đưa nhau vào nhà nghỉ để hành lạc. Ngày xưa nhà nghỉ đơn thuần là để dành cho khách lỡ đường, nhưng ngày này nói đến nhà nghỉ là người ta liên tưởng đến một cuộc trao đổi đồi bại của thân xác con người. Của những người yêu nhau nhưng chỉ tìm thỏa mãn tính xác thịt. Của những người ham của lạ, thích “trốn chúa lộn chồng” thiên hạ. Của những học sinh nhẹ dạ thích làm chuyện người lớn. Của những kẻ có tiền để rửa tiền nơi thân xác những cô gái chân dài thích tiền và cần tiền. . .

Đó là lý do mà các nhà nghỉ mọc ra như nấm ở mọi nơi, mọi chốn. Không chỉ các thành phố lớn mà cả thôn quê cũng tràn lan. Đối tượng vô nhà nghỉ cũng thật phong phú. Học sinh có, sinh viên cũng có. Người trẻ có và người già cũng có. Kẻ nghèo hèn cũng có, người giầu sang cũng đến. Nhưng đáng tiếc đều là những quan hệ bất chính và tội lỗi mới dẫn nhau vào nhà nghỉ . . . !

Xem ra con người hôm nay coi thường thân xác đến mức độ dễ dãi với bản thân và với nhau. Có những người dùng thân xác để kiếm tiền và điều đáng tiếc là họ không bao giờ hối hận vì điều mình đã làm. Mới đây công an đã phá đường dây mại dâm có hot girl từng đoạt giải người đẹp phục vụ cho 2 đại gia với giá 1.000 USD. Một trong hai cô chính là người mẫu Hoàng Hải Yến và người cầm đầu là  Nguyễn Văn Hoàng, biệt danh Hoàng “mẫu” .

Khi bị bắt gã tú ông này thú nhận, vì kiếm tiền quá dễ lại nhẹ nhàng, chỉ sau vài cú điện thoại kết nối là đã đút ví được vài trăm đô la nên gã bất chấp tất cả.

Hóa ra kẻ cần tiền, kẻ cần tình đều có thể dùng thân xác để đạt mục đích. Điều đáng nói là họ không nhận ra sự nhơ bẩn ấy mà vẫn bình an vô sự. Thân xác đã đánh mất sự linh thiêng thì còn đâu giá trị thân xác là đền thờ của Chúa? Đền thờ tâm hồn đã bị tục hóa bởi đồng tiền và lạc thú! Xem thường thân xác cũng đồng nghĩa xem thường nhân phẩm của nhau. Còn đâu nhân phẩm khi dùng thân xác để kiếm lợi danh?

Lời Chúa hôm nay tả về việc Chúa Giêsu lên Giêrusa-lem trong ngày lễ Vượt Qua. Người thấy ở trong đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc. Người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ, Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ, và bảo những người bán chim câu rằng: "Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán".

Thái độ của Chúa Giê-su xem ra thật khác thường. Ngài không nhẫn nại bao dung như tấm lòng vốn có của Ngài. Ngài thẳng tay loại trừ. Ngài bất chấp nguy hiểm để dọn dẹp lại đền thờ. Ngài phẫn nộ khi thấy Đền thờ bị lạm dụng. Đền thờ bị ô uế, đền thờ đánh mất linh thiêng khi biến thành nơi buôn bán trao đổi tiền bạc. Ngài đã làm tất cả để  trả lại sự trong sạch, vẻ đẹp cho đền thờ

Con người mọi thời đại đều bị cám dỗ trần tục hóa đền thờ, trần tục hóa niềm tin tôn giáo như những kẻ buôn bán đổi tiền được nhắc đến trong Phúc Âm hôm nay. Họ không nhìn thấy sự linh thánh nơi đền thờ vật chất, và cũng không bao giờ nhìn nhận sự thiêng liêng nơi đền thờ thân xác con người. Đó là lý do nhà thờ hôm nay vẫn rộ lên những cuộc bán buôn quanh nhà thờ. Đó cũng là lý do người ta chỉ cần thỏa mãn lạc thú trên thân xác mà bất chấp tất cả lề luật của giáo quyền hay chính quyền.

Nếu Chúa Giê-su hôm nay nhìn đến đền thờ là thân xác chúng ta, Ngài có hài lòng hay ngài vẫn phải nhất quyết thanh tẩy đền thờ của Ngài. Đền thờ của chúng ta là thân xác đã bị ô uế bởi danh lợi thú. Đền thờ là tâm hồn đã bị hoen ố bởi đam mê thấp hèn. Đền thờ đã bị tục hóa vì chỉ để tìm kiếm lạc thú hay đồng tiền bất chính.

Hôm nay, toàn thể Giáo Hội mừng lễ cung hiến đền thờ Latêranô. Ðền thờ Latêranô được xem như là đền thờ mẹ của tất cả mọi nhà thờ của thành Rôma và của toàn thế giới. Đền thờ là nơi Chúa ngự, xin cho chúng ta biết dùng đền thờ để tôn vinh, chúc tụng Chúa. Thân xác con người cũng là nơi Chúa ngự, xin cho chúng ta biết kính trọng thân xác mình và tha nhân. Xin đừng lạm dụng thân xác như món hàng trao đổi, mà biết gìn giữ vẻ đẹp thanh cao nơi thân xác con người là hình ảnh của Chúa. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền November 9, 2017

 

“Hãy trả lại sự thánh thiêng của đền thờ”

Sài gòn và Hà Nội ngập lụt toàn thành phố dường như là một thông lệ của mỗi mùa mưa. Mưa nhiều, nước không lối thoát và dâng cao tràn ngập lối đi. Mưa lũ ngập tràn khiến người ta không còn thấy vẻ đẹp của thành phố, sự tráng lệ nguy nga mà chỉ thấy một thành phố đang bị ô uế bởi ngập lụt. Mưa lũ đã đưa toàn bộ sự dơ bẩn để phơi bày lên trên. Mưa lũ đã làm ô uế toàn bộ môi trường. Hơn bao giờ hết, lúc đó người ta mới thấy cần có một môi trường xanh, sạch, đẹp. Hơn bao giờ hết, lúc này người ta mới thấy cần có một ý thức trách nhiệm của mọi người trong việc gìn giữ vẻ đẹp và sự trong sạch của môi trường chung. Sau lũ lụt người ta lại phải tẩy uế môi trường hòng tránh dịch bệnh. Người người ta đốc thúc nhau làm sạch lại môi trường của mình.

Cách đây hơn 2000 năm, Chúa Giê-su cũng chứng kiến sự ô uế của một môi trường được xem là thánh thiêng, là nơi cực thánh, thế nhưng đã bị tục hoá từ vật chất đến tinh thần. Đền thờ là nơi linh thánh đã bị lạm dụng vào việc làm ăn, buôn bán, trao đổi tiền. Nhìn vào đền thờ Giê-ru-sa-lem bị tục hoá mà lòng Chúa Giê-su quặn đau. Ngài đã không thể chần chờ. Ngài đã hành động dứt khoát để thanh tẩy đền thờ, để mang lại vẻ đẹp ban đầu của đền thờ là nơi Chúa ngự, là nơi linh thánh cho con người gặp gỡ Thiên Chúa. Phúc âm nói rằng: Chúa Giê-su bện roi xua đuổi tất cả những ai can dự vào việc làm ô uế đền thờ từ những người buôn bán chiên, bò, bồ câu tới những người đang ngồi đổi tiền hay nhận tiền hoa hồng từ việc làm ăn buôn bán. Người đã đổ tung và lật nhào bàn ghế của họ. Người khuyến cáo họ : “đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn bán”.

Hôm nay ngày kỷ niệm cung hiến thánh đường La-tê-ra-nô, là nhà thờ chánh toà Đức Giáo Hoàng. Thánh đường La-tê-ra-nô được xem là Nhà Thờ Mẹ của tất cả mọi nhà thờ trên toàn thể thế giới. Việc mừng kính ngày kỷ niệm cung hiến thánh đường này nói lên sự hiệp thông của toàn thể Giáo Hội. Giáo hội luôn hiệp nhất và gắn kết với nhau làm thành một thân thể mầu nhiệm Chúa Ky-tô ở giữa thế gian này. Thánh đường là nơi Chúa ngự, là dấu chỉ hữu hình của Giáo hội Chúa hiện diện giữa thế gian. Thánh đường phải sạch sẽ bên ngoài. Thánh đường còn phải sử dụng đúng mục đích để bảo toàn sự thánh thiêng và thanh sạch bên trong.

Thánh đường còn là dấu chỉ sự hiện diện của Giáo hội, thế nên mỗi người ky-tô hữu phải là những viên đá xây dựng nên toà nhà Giáo hội. Mỗi người ky-tô hữu cũng là một đền thờ hữu hình để tôn vinh Thiên Chúa, để thánh hoá nhân loại. Do đó, đền thờ bằng đá sẽ mất ý nghĩa nếu đền thờ tâm hồn nơi các ky-tô hữu bị tục hoá, bị biến chất bởi sự ô uế tâm hồn và đánh mất sự linh thánh nơi thân xác là Đền Thờ Thiên Chúa.

Thế nên, kỷ niệm việc cung hiến đền thờ cũng là dịp nhắc nhở về đền thờ tâm hồn nơi mỗi người chúng ta. Thân xác chúng ta là đền thờ Thiên Chúa hãy biết kính trọng thân xác mình và anh em. Đừng lạm dụng thân xác trong những đam mê bất chính. Đừng lạm dụng thân xác để tìm thú vui xác thịt và kiếm tiền. Đừng phá huỷ đền thở tâm hồn trong những xa hoa truỵ lạc. Hãy biết sống đúng với phẩm giá con người là “nhân linh ư vạn vật”. Hãy sống cao thượng hơn các loài sống theo bản năng hoặc các loài vô tri vô giác. Hãy thanh tẩy từ chính tâm hồn chúng ta khỏi những bợn nhơ tội lỗi, những ước muốn gian dâm và trộm cắp. Hãy loài trừ trong tâm hồn chúng ta những cái nhìn bất chính, những ước muốn tầm thường, những đam mê vô độ. Hãy để Chúa ngự trị và chiếm đoạt tâm hồn chúng ta. Hãy sống thanh sạch. Hãy thanh tẩy tâm hồn mình thường xuyên bằng các bí tích nhất là bí tích Hoà Giải và Thánh Thể. Nhờ bí tích hoà giải mà ta luôn làm mới lại tâm hồn và nhờ bí tích Thánh Thể để ta luôn có Chúa ở trong mình.

Nguyện Xin Chúa luôn nâng đỡ và trợ giúp để chúng ta biết thanh tẩy mình mỗi ngày nên tinh tuyền, xứng đáng là đền thờ cho Chúa ngự ,và là viên đá sống động xây dựng nhiệm thể Chúa Ky-tô mỗi ngày một vững mạnh hơn. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

 

Kẻ khờ dại đánh mất Nước Trời!
CN 32 TN-A

 Có một nhà phú hộ, đầy quyền thế danh vọng ở đời bỗng nhiên đột quỵ và qua đời. Gia nhân ai nấy đều xúc động, bỡ ngỡ. Người ta bàn tán xôn xao về cái chết đột tử của nhà phú hộ. Trong đó có một lời bàn gây nhiều tranh cãi từ một người quản gia của nhà phú hộ. Người quản gia nói rằng:

- Theo các anh thì ông chủ chúng ta sẽ đi về đâu?

Các gia nhân đáp:

- Ông ấy lên trời chứ đi đâu nữa.

Người quản gia nói:

- Không đâu. Tôi chắc chắn ông ta không lên trời.

Tất cả đều ngạc nhiên hỏi:

- Làm sao quản gia biết là ông chủ không lên trời?

Người quản gia nói:

- Thường thì đi đâu xa, chủ của chúng ta thường nói về nước sẽ đi đến và chuẩn bị rất là cẩn thận. Nước trời là cõi xa xôi, nhưng tôi không bao giờ thấy ông chủ của mình nói gì về nước đó, cũng không thấy ông ta chuẩn bị gì cả. Làm thế nào mà ông ta vào Nước Trời được!

Vâng, thái độ thiếu khôn ngoan của nhà phú hộ trên cũng có thể là thái độ của chính chúng ta! Chúng ta đã thiếu chuẩn bị cho một cuộc ra đi ắt phải có của kiếp người là rời bỏ chốn dương gian lắm tội tình. Ai trong chúng ta cũng tin rằng bên kia sự chết đó là cõi thiên thai, là thiên đàng cực lạc, là Nước Trời vĩnh cửu. Đó là nơi mà ai cũng ước mong sẽ được cư ngụ vĩnh viễn sau cuộc đời đầy khổ ải trần gian. Thế nhưng, nhiều người lại thiếu chuẩn bị một cách cẩn thận, kỹ lưỡng. Họ không bao giờ chuẩn bị một hành trang cần thiết nào cho cuộc sống đời sau. Họ sống như không bao giờ chết. Họ tiêu pha đời mình trong những đam mê trần tục. Họ ngụp lặn đời mình trong biển đời hư danh và truỵ lạc. Họ quên rằng trời cao mới là quê hương đích thực. Trần gian là tạm bợ. Thiên đàng mới là vĩnh cửu.   

Lời Chúa hôm nay nhắc nhở về thái độ thiếu chuẩn bị cho cõi đời sau qua dụ ngôn 10 trinh nữ phụ dâu. Trong đó có 5 cô khờ dại. Họ được mời làm phụ dâu, đáng lẽ họ phải chuẩn bị thật kỹ càng để giúp cho tiệc cưới được chu đáo và long trọng. Thế nhưng, họ lại lười biếng và thiếu trách nhiệm. Họ lười biếng nên lăn quay ra ngủ. Họ thiếu trách nhiệm nên chẳng chuẩn bị chi cả. Dầu tượng trưng cho sức sống tươi trẻ, đầy năng động, tràn đầy nhựa sống nhưng đã cạn kiệt, không còn đủ sức tỏa sáng chung quanh. Nên khi cơ sự tới. Họ muốn thắp lên một ngọn đèn cũng không đủ khả năng. Họ cầu cứu người khác, nhưng thời gian đã không còn. Cơ hội để cùng tân lang vào dự tiệc đã vuột khỏi tầm tay của họ. Cánh cửa cuộc đời đã khép. Số phận của họ đã được định đoạt. Họ bị loại trừ trong thất vọng và khổ đau.

Có biết bao lần vì lười biếng mà ta đã đánh mất những cơ hội tốt đẹp trong cuộc đời. Có biết bao lần vì thiếu trách nhiệm mà ta đã hành xử một cách cẩu thả, cho qua lần chiếu lượt với những công việc được giao. Cơ hội vào Nước Trời sẽ không có trong tầm tay của những kẻ lười biếng và thiếu trách nhiệm với cuộc sống của mình. Vì con đường vào Nước trời là con đường hẹp đầy chông gai, sỏi đá. Con đường của hy sinh, của phấn đấu không ngừng vươn lên mỗi ngày, mới mong đạt tới vinh quang Nước Trời. Vì phương thế vào Nước trời là lối sống thực thi triệt để giới răn mến Chúa – yêu người, nên kẻ muốn vào Nước Trời phải chu toàn bổn phận đối với Chúa và tha nhân với đầy đủ ý thức và trách nhiệm. Lười biếng và thiếu trách nhiệm thường đi đôi với nhau. Kẻ lười biếng và thiếu trách nhiệm không những bị cha mẹ, anh em bè bạn loại trừ mà cả cánh cửa sự sống đời sau cũng khép lại và từ chối đón nhận họ.

  1. Có những kẻ lười biếng và thiếu trách nhiệm với vợ con nên tối ngày rượu chè, cờ bạc  . . . gây khổ đau cho vợ con
  2. Có những người vợ biếng nhác việc nhà “đi vác tù và hàng tổng”, họ tham gia rất nhiều hội đoàn nhưng lại thiếu trách nhiệm với tổ ấm của mình.
  3. Có những người con lười biếng chỉ biết ăn chơi, đua đòi nhưng lại thiếu trách nhiệm với chính bản thân của mình nên sa đà tội lỗi.

Họ là đại diện cho các cô phụ dâu thiếu chuẩn bị dầu nến bước vào đời sau. Vì ngày tân lang tới hay có thể nói là ngày chết của mỗi người chúng ta hoàn toàn bất ngờ. Chúng ta không ai biết trước được ngày ra đi. Không ai biết được cách thức ra đi. Do đó, sự khôn ngoan luôn đòi hỏi chúng ta phải tỉnh thức trong mọi sự. Phải chu toàn bổn phận của mình một cách chu đáo. Phải có trách nhiệm với cuộc sống để khi ra đi chúng ta luôn mang tâm trạng bình an. Chúng ta sẽ không hối tiếc vì để lịm tắt ngọn lửa yêu thương trong cuộc đời chúng ta.

Ước gì mỗi người chúng ta đừng vì lười biếng mà ru ngủ đời mình trong những  đam mê yếu đuối, và lầm lạc. Ước gì bình dầu yêu thương trong tâm hồn chúng ta luôn đầy tràn chan chứa hầu có thể thắp sáng tình yêu Chúa trên muôn vạn nẻo đường chúng ta đi, và làm nóng lại tình yêu của Chúa giữa nhân gian tội tình hôm nay. Xin cho chúng ta luôn đủ khôn ngoan để chuẩn bị dầu đèn luôn cháy sáng là những hành vi bác ái đầy yêu thương thấm đượm tình Chúa, tình người. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền 2011

Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền - dongcong.net

November 9, 2017

 

 
     

Tỉnh Dòng Đồng Công Hoa Kỳ
1900 Grand Ave - Carthage, MO 64836
Phone: ( 417) 358-7787 Fax: (417) 358-9508
cmc@dongcong.net (văn phòng CD) - web@dongcong.net (webmaster)